AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 235

chẳng lẽ vẫn còn giá trị cho cậu tranh giành quyền sở hữu với người
khác à?”

Điền Tịnh cắn răng, chau mày. “Mình vẫn không cam tâm để

cho anh ta thuận lợi mọi bề như thế. Mình muốn trả thù anh ta,
khiến anh ta không còn con cá nào mà bắt nữa.”

“Cậu định làm thế nào để anh ta không còn con cá nào mà bắt?”

“Mình cũng không biết, đợi mình nghĩ thêm rồi hẵng hay.”

Điền Tịnh còn chưa nghĩ xong thì cái con nhãi Vi Thanh kia đã

làm hộ luôn rồi. Hôm đó, sắp đến giờ tan làm, Đỗ Uy chầu chực
trước cửa ngân hàng đợi Điền Tịnh, trên tay còn ôm một bó hồng
rõ to, thành tâm thành ý đến nhận lỗi. Nhưng khi Điền Tịnh vừa ra
đến cửa ngân hàng, một cô gái trẻ cũng xuất hiện, lao như bay về
phía Đỗ Uy, mặt mũi trắng bệch, ánh mắt rừng rực như ngọn lửa
đang bốc cháy. “Đỗ Uy, anh đã từng nói người anh yêu là em. Tại sao
anh còn đến tìm cô ta?”

Điền Tịnh vừa nghe đã nhận ra ngay cô gái trẻ đó chính là Vi

Thanh. Cô ta ném ánh mắt căm giận cực độ về phía Đỗ Uy, hận
không thể dùng ánh mắt ấy giết chết anh ta.

Đỗ Uy vừa xấu hổ vừa tức giận, hướng về phía Điền Tịnh bình

tĩnh cười xin lỗi, sau đó quay sang Vi Thanh giận dữ quát: “Cô chạy
tới đây làm gì? Tôi đã bị cô hại thê thảm lắm rồi.”

“Em hại anh thế nào?”

“Cô đã lén lút xem trộm danh bạ điện thoại của tôi, tìm hiểu mối

quan hệ giữa tôi và Điền Tịnh, cố ý chia rẽ chúng tôi, thật quá
đáng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.