AI LÀ KẺ THỨ BA - Trang 18

thành một thói quen. Cứ cuối tuần, tôi lại mời cô ấy đi ăn cơm. Cô ấy cũng
không khách sáo, lần nào cũng tới.

Một buổi cuối tuần, cô ấy gọi điện thoại cho tôi, hỏi có muốn tới Tây Hồ

chơi không. Đó là lần đầu tiên cô ấy chủ động hẹn tôi. Tôi không nghĩ ngợi
gì, nhận lời luôn.

Tây Hồ cách chỗ chúng tôi rất gần. Chúng tôi đi xe đạp, mỗi người một

cái, chả mấy chốc đã tới nơi. Cất xe xong, chúng tôi chậm rãi đi men theo
hồ. Khi đi qua cầu, đột nhiên cô ấy hỏi, "Chúng ta quen nhau đã lâu, anh
thấy em là người như thế nào?" Tôi vội đáp: "Rất tốt!" Cô ấy nhìn tôi hỏi,
"Anh nói thật không đấy?" Tôi đáp, " Tất nhiên là thật, em thực sự rất tốt.
Thời gian ở bên em, anh thấy rất vui vẻ."

Cô ấy như thở phào, rồi lại xoay mặt đi hỏi, "Em lại hỏi anh, anh có

muốn em làm bạn gái anh không?" Tôi sững người, thực sự không ngờ cô
ấy lại hỏi như vậy. Thấy tôi im lặng, cô ấy có vẻ thất vọng, "Biết ngay anh
không thích em. Cứ coi như em chưa nói gì nhé. Chúng ta sau này vẫn là
bạn bè!" Lúc này tôi đã bình tĩnh, vội vã giải thích, "Em đẹp như vậy, sao
anh lại không thích được. Em chấp nhận làm bạn gái anh, anh còn vui chưa
hết nữa là!"

Nghe thấy tôi nói vậy, mặt Sử Hồng thoắt đỏ bừng, như một đóa hoa đào

mới nở tuyệt đẹp. Từ cầu đi xuống, tôi khoác vai cô ấy. Cô ấy ôm eo tôi.
Chúng tôi như một cặp qua lại với nhau đã lâu, chậm rãi quay lại về nhà tôi.

Cứ như vậy, chúng tôi qua lại với nhau và rơi vào tình yêu nồng nàn rất

nhanh. Nửa năm sau, chúng tôi nhanh chóng chạy việt dã, hạnh phúc đi vào
thánh đường hôn nhân.

Hồi đang yêu Sử Hồng, rất nhiều bạn bè tôi sau khi gặp cô ấy đều ghen tị

nói, "Được lắm người anh em, con gái đẹp như vậy mà cậu cũng tán được."
Thấy mọi người khen bạn gái mình, lòng tôi như mật, ngọt ngào vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.