AI LÀ KẺ THỨ BA - Trang 99

Cứ như vậy suốt nửa năm, cuối cùng anh ta nhận lời gặp tôi. Chúng tôi

hẹn gặp nhau tại một công viên cách nhà tôi không xa. Đã hẹn kĩ sẽ tìm
nhau ở đó, xem có tìm ra nổi không. Thời gian hẹn là năm giờ chiều nhưng
từ ba giờ chiều, tôi đã xuất phát. Tôi tới công viên rất sớm, cứ ở đó chờ anh
ta, quanh quẩn trước cổng công viên hơn một tiếng đồng hồ, mãi cho tới
thời gian hẹn. Tôi quan sát kĩ từng gương mặt đi qua tôi, nhưng vẫn không
thấy anh ta xuất hiện. Tới năm giờ mười phút, cuối cùng tôi không nhịn nổi
liền gọi điện cho anh ta nhưng thấy tắt máy. Đợi mãi tới sáu giờ vẫn không
thấy bóng dáng anh ta đâu. Tôi thấy mình bị lừa, bực tức bỏ về. Về tới nhà,
cơm tối cũng không ăn, tôi nằm lăn ra giường nhưng không ngủ được, cứ
mở mắt chờ điện thoại bên cạnh. Nhưng đợi mãi tới sáng vẫn chưa thấy
điện thoại của anh ta gọi tới. Cuối cùng, tôi không nhịn nổi, liền gọi số điện
thoại bàn của anh ta. Điện thoại réo tới một phút, không ai nghe. Tôi gọi
liền ba lần, vẫn không ai nghe. Tôi gọi di động cho anh ta nhưng tắt máy.

Buổi tối, Sử Tiểu Sinh về nhà, nom bộ dạng rất vui vẻ, cười ha hả hỏi tôi

đã làm cơm tối chưa. Nhưng tôi không có tâm tư nói chuyện với anh ta.
Thấy tôi im lặng, anh ta lại gần, rất quan tâm an ủi tôi: "Sao thế, lại có
chuyện gì khiến em không vui?" Thấy chồng nhiệt tình như vậy, nếu tôi
mặc kệ không đáp cũng thấy không đúng, huống hồ tôi lại đang phiền não
về chuyện ngoại tình của mình. Thế nên tôi đáp: "Không có gì, tôi cũng
không thể suốt ngày cười với anh được!" Sử Tiểu Sinh lộ rõ vẻ gượng
ngùng, nói: "Em xem, đều trách anh. Không quan tâm em đầy đủ, để em
một mình cô đơn. Hay là ngày mai chúng ta đi ra ngoài chơi nhé?" Tôi vẫn
nói không mấy vui vẻ: "Anh thích thì đi đi. Những chỗ chết tiệt đó khiến tôi
nhớ tới lại thấy ghê tởm. Anh còn muốn cảnh sát tới bắt anh hay sao?" Sử
Tiểu Sinh vội vàng giải thích: "Vợ tốt của anh, em hiểu lầm rồi. Hiểu lầm
rồi. Ngày mai chúng ta không phải tới sàn nhảy. Chúng ta sẽ tới một nơi
lãng mạn, cao cấp hơn." "Là chỗ nào?" Tôi hỏi. "Tất nhiên là chỗ em muốn
đi nhất rồi." Sử Tiểu Sinh cười ha hả. "Tôi chả muốn đi đâu cả" Tôi vẫn
lạnh lùng đáp. "Đúng, đúng, vợ tôi chả muốn đi đâu cả, chỉ muốn đi công
viên." Thật không ngờ khi chồng tôi nói câu đó, mặt lạnh tanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.