AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 162

hoàng chạy tới chỗ này? Làm một con người vốn lương thiện như tôi đây
lại bị ép buộc làm ra chiêu trò nối giáo cho giặc như vậy!

"Đừng có cười vội." Thời Chung lạnh lùng nhẹ nhàng phun ra một

câu, làm cho nụ cười của Tôn thư ký cứng ngắc ở trên mặt.

"Vừa nãy tôi nghe thấy cậu ở ngoài phòng ngủ rống to tôi đã chết rồi."

Ánh mắt Thời Chung lạnh lùng quét về phía Tôn thư ký, "Cậu đang mong
tôi chết đấy à?"

Tôn thư ký cúi đầu thật thấp: "Không dám ạ. . . . . ."

***

Tầm Tầm ở chỗ Thịnh Gia Ngôn làm xong đống bài tập về nhà, lúc

này Nhậm Tư Đồ mới đưa Tầm Tầm trở về. Vừa về tới nơi, cũng đã gần tới
thời gian đi ngủ của Tầm Tầm. Nhậm Tư Đồ cho cậu nhóc đi ngủ xong,
liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, hiện giờ đã là chín giờ rưỡi.

Từ nhà cô đến khu nhà của Thời Chung không tính là xa, nhưng Nhậm

Tư Đồ đến nơi thì người nghe điện thoại khi nãy đã đi trước rồi, còn trực
tiếp để thẻ mở cửa căn hộ của Thời Chung ở chỗ bảo an ngoài cổng khu
nhà cho cô nữa.

Nhậm Tư Đồ lấy được thẻ mở cửa, quét vào thang máy riêng. Tiến

vào bên trong, quả nhiên xung quanh hoàn toàn vắng lạnh, đen - trắng - tro
là ba màu sắc thiết kế chủ đạo, có chút khiến cho người ta bị áp lực.

Tất cả các cánh cửa trong căn hộ đều đang đóng, Nhậm Tư Đồ không

biết phòng nào là phòng ngủ chính, dựa vào trực giác đi về phía cánh cửa
cách phòng khách xa nhất, đẩy cửa đi vào, quả nhiên thấy Thời Chung đang
nằm ngủ ở bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.