AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 322

“……………………”

“Thật không gạt cậu mà. Cậu cứ thoải mái đi, tớ sẽ thay cậu chăm sóc

Tầm Tầm thật tốt, còn cậu thì mau tận hưởng “xuân tiêu một khắc đáng
ngàn vàng” đi.”

Tôn Dao cúp máy biểu cảm dịu dàng trên khuôn mặt cũng dần dần

biến mất, cô hít thở mấy cái thật sau điều chỉnh lại cảm xúc. Cô nghiêng
đầu nhìn về phía Từ Kính cố gắng thử học tập cái điệu bộ ngạo mạn của
anh ta--- thật ra thì cô cũng không cần phí sức, chỉ cần dối lòng một chút,
giọng nói khách khí một chút là được: “Từ tiên sinh, làm ơn đưa tôi về nhà,
cảm ơn.”

Từ Kính giống như đang cố gắng áp chế cảm xúc liền nói: “Bỏ qua tất

cả những ân oán trước kia của chúng ta, cô có biết đứa nhỏ kia trở thành
người thừa kế duy nhất của Từ gia có ý nghĩa như nào không?”

Tôn Dao lại tiếp tục ngoảnh mặt làm ngơ: “Đưa tôi về nhà, cảm ơn.”

Đã từ lâu lắm rồi Tôn Dao không cười với anh ta như vậy? Mặc dù nụ

cười của cô tràn đầy sự giả dối nhưng sâu trong mắt Tù Kính vẫn ánh lên
vẻ buồn bã.

Trong phút chốc Từ Kính dường như bị mất khống chế, anh quay qua

điên cuồng hôn Tôn Dao.

Không thèm để ý hậu quả, bất chấp tất cả.

***

Cùng lúc đó ở trong một chiếc xe.

Nhậm Tư Đồ nghe thấy âm thanh cúp mày mới do dự tắt điện thoại đi.

Tôn Dao hôm nay thật sự rất cô chấp không thể thay đổi nhưng còn Từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.