AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 327

Nhậm Tư Đồ đang do dự không muốn cầm lấy thì Thời Chung đã đem

chìa khóa nhét vào túi áo khoác của cô.

Thấy Nhậm Tư Đồ không đem chìa khóa trả lại, Thời Chung cho là cô

đã bằng lòng với đề nghị của anh rồi. Anh khẽ mỉm cười, chân mày khóe
mắt đều tràn ngập ý cười: “Lần sau nếu mà anh dùng cách này để dụ dỗ em
đeo nhẫn chắc em cũng sẽ đồng ý mà đeo quá.”

Thời Chung nói câu này với giọng điệu đùa giỡn nhưng Nhậm Tư Đồ

lại nhìn thấy ở trong mắt anh một tia chân thành tha thiết.

Nếu như lúc ấy Thời Chung thừ dịp cô không tỉnh táo mà nói: “Gả cho

anh nhé.” Thì không biết cô có hoa mắt ù tai mà gật đầu đồng ý hay không?

Nếu như lúc này cái Thời Chung đưa không phải là chìa khóa nhà mà

là nhẫn cầu hôn vậy cô không phải là cũng nhận lấy chứ?

Nhậm Tư Đồ không dám suy nghĩ thêm. Hôn nhân……….đối với

Nhậm Tư Đồ là hai từ quá mức xa xôi.

Nhậm Tư Đồ bắt bản thân mình phải nghĩ sâu xa hơn một chút, ví dụ

như lúc hai người ở chung phát sinh ra những vấn đề phức tạp—

“Em không biết nấu ăn.” Nhậm Tư Đồ cảm thấy nên nói vấn đề này ra

trước tiên.

“Anh biết từ lâu rồi.” Thời Chung không tỏ ra đó là vấn đề lớn.

“Em không có thời gian để dọn dẹp nhà cửa cùng giặt quần áo cho

anh.”

“Anh sẽ mướn người giúp việc.”

Quả thật với tiềm năng kinh tế của anh thì người làm bạn gái anh sẽ

không cần phải gánh vác nghĩa vụ gì, nhưng--- “ Em trước nay rất bận đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.