AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 389

[2] Tả bộ mặt trơ trẽn đến mức không còn biết xấu hổ là gì.

Vừa xuống xe đóng cửa lại, Thời Chung liền khởi động xe, động cơ

gầm nhẹ, không chút lưu luyến rời đi dưới cái nhìn của Nhậm Tư Đồ.

Thời Chung nhìn vào kính chiếu hậu có thể thấy hình bóng cô gái kia

càng ngày càng nhỏ, cuối cùng thì biến mất nhưng anh vẫn không buông
lỏng chân ga, càng đạp càng mạnh, tốc độ xe chỉ tăng chứ không giảm.

Điện thoại di động của anh rung lên, là cửa hàng trưởng của tiệm trang

sức gọi tới: "Thời tiên sinh, khi nào thì ngài và vị hôn thê tới vậy? Những
kiểu dáng mà ngài muốn trụ sở chính của chúng tôi đều đã mang tới cho
ngài. Tiệm của chúng tôi không đến một giờ nữa sẽ đóng cửa, ngài có cần
tôi kéo dài thời gian kinh doanh không?"

Vị hôn thê? Bây giờ nghe thật châm chọc...

"Không cần." Anh lạnh nhạt nhưng cửa hàng trưởng vẫn ân cần:

"Được, vậy tôi sẽ để bảo vệ mang nhẫn cưới về trụ sở chính trước, chờ lần
sau ngài và vị hôn thê rảnh rỗi..."

"Không cần, không kết hôn nữa."

Thời Chung nói xong, lập tức cúp điện thoại rồi ném sang bên cạnh,

tiếp tục lái xe. Vẻ mặt từ đầu đến cuối không chút biến hóa, lạnh lùng đến
cực điểm.

Nhậm Tư Đồ ở bên này cũng không khá hơn.

Cô ngồi bên đường ngây ngô hồi lâu, càng nghĩ càng giận nhưng anh

thật sự nhét cô ở ven đường, một mình rời khỏi?

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn là mình đuối lý, dù sao thì dây dưa với

Thịnh Gia Ngôn quả thật khiến Thời Chung tức giận không ít, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.