AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 387

Anh thất vọng về cô thế nào? Tất cả đều in trong đáy mắt anh vào thời

khắc ấy.

Bên kia ống nghe, không biết Thịnh Gia Ngôn đã trải qua cảm xúc

thăng trầm gì, giọng nói thoải mái cắt ngang lời nói của cô: "Em không cần
gấp gáp cho anh đáp án. Em cứ cẩn thận suy nghĩ rồi nói cho anh biết. Anh
chờ em." Trong thanh âm rộng rãi tựa như nói với Nhậm Tư Đồ: Em chờ
anh nhiều năm như vậy, bây giờ đến lượt anh chờ em thì có làm sao...

Giờ phút này, trong đầu Nhậm Tư Đồ vang vọng câu nói "Anh nên

sớm đoán được" của Thời Chung, đến lúc này cô mới chợt ý

thức được Thời Chung đang hiểu lầm, có chút vội vã cúp điện thoại,

nghiêng người, mặt đối mặt nhìn Thời Chung: "Lời vừa nãy

em không phải nói với anh."

"A? Phải không?" Thời Chung hỏi ngược lại như vậy nhưng giọng

nói lại không có chút vui vẻ nào.

Không đợi Nhậm Tư Đồ nói tiếp, Thời Chung đã mở khóa bên cửa xe

cô: "Vậy xuống xe đi, bây giờ đi chọn nhẫn, ngày khác sẽ đi đăng ký."

Nghe tiếng mở khóa "cùm cụp", huyệt Thái Dương của Nhậm Tư Đồ

thình thịch nhảy lên, da đầu cũng mơ hồ tê dại, cô gắng sức

để giọng nói của mình bình thản một chút, khiến người tin phục một

chút: "Đúng, em động tâm với anh, nhưng bây giờ kết hôn không phải quá
vội vàng ư? Dù sao chúng ta mới..." Tính toán thời gian, cô và anh chính
thức qua lại vẫn chưa tới nửa năm.

"Anh không cảm thấy vội vàng." .... Từ lớp mười một đến giờ còn ít

ư? Vội vàng ư? Chẳng qua cô gái này chỉ đang lấy cớ mà thôi, Thời Chung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.