AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 495

Tầm Tầm gật đầu liên tục, Tôn Dao cũng vui vẻ, duỗi người một cái,

đá chiếc giầy vừa đi vào ra, xoay người trở về nhà: "Vậy mình có thể về
nhà ngủ bù rồi."

Nhậm Tư Đồ không khỏi lo lắng nhìn Thời Chung. Chỉ có cô biết hôm

qua anh không ngủ chút nào, đầu tiên là giày vò cô đến tận khuya, sau khi
cô mơ mơ màng màng tỉnh lại thì đã thấy anh ngồi sau bàn làm việc vội
vàng làm thứ gì đó, sáng sớm còn phải đưa cô về thành phố B, cô ở trên xe
ôm dây an toàn ngủ còn anh phải tập trung lái xe, không dám ngủ gật ——
chẳng lẽ người đàn ông này làm bằng sắt, không cảm thấy mệt chút nào ư?

Dáng vẻ của anh vẫn cực kỳ hăng hái, Nhậm Tư Đồ không khỏi lo

lắng: "Hai ngày nay anh đủ mệt rồi, về nghỉ đi."

Tôn Dao thấy thế lập tức bày ra vẻ mặt chế nhạo, như hát ráp "Ơ" liên

tiếp ba cái: "Ơ ơ ơ! Nhậm tiểu thư của chúng ta biết đau lòng cho người ta,
lại không biết đau lòng cho mình.... Hôm qua mình phải thức đọc kịch bản
đến ba giờ sáng đấy...... Còn nữa, hai hôm nay hai người làm gì mà anh ta
lại mệt mỏi thế?"

Nhậm Tư Đồ trừng mắt cảnh cáo Tôn Dao: Trẻ con còn ở đây, đừng

có nói lung tung......

Sắc mặt Thời Chung không chút thay đổi nhưng ánh mắt đã có ý cười,

Nhậm Tư Đồ cho rằng anh không muốn trả lời Tôn Dao, không ngờ tiếp
theo anh lại nói với cô: "Không sao đâu, coi như.... Để chuẩn bị làm cha
đi."

Lời vừa nói ra như ném thẳng quả bomb vào người Tôn Dao.

Tôn Dao kinh ngạc nhẹ Thời Chung, bộ dạng kia của anh... Căn bản

giống như là cam chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.