AI MUỐN TÌNH SÂU LẦM VÀO PHÙ HOA - Trang 75

sống thường ngày cô ta cũng bắt người bệnh này nhất định phải sử dụng
nước khử trùng từ đầu tới cuối.

Sau khi hai người chia tay, anh ta vừa thấy vật dụng tắm rửa hay ngửi

được mùi dịch khử trùng thì lập tức mất khống chế, cuối cùng tiến triển
thành tình trạng bệnh hiện giờ. Lần tắm gần đây nhất của anh ta cũng đã
hơn một tháng rồi, quần áo trên người vừa nhìn đã biết là rất lâu không
được giặt giũ. Cả phòng làm việc của Nhậm Tư Đồ dần dần tràn ngập một
chút mùi hôi thối khó ngửi. Nếu là mùa đông còn có thể miễn cưỡng chịu
đựng được, nhưng nếu vào mùa hè. . . . . . Nhậm Tư Đồ không cần nghĩ
cũng biết mùi đó khó ngửi tới mức nào.

Nhậm Tư Đồ quyết định trước mắt cứ áp dụng liệu pháp hành vi trị

liệu đối với người bệnh này, nhưng hiển nhiên anh ta không hề có ý thức
phối hợp với cô. Chỉ ra sức liên tục hỏi: "Đã hết giờ rồi sao? Đã kết thúc
được chưa? Tôi không chịu nổi nơi này, tôi muốn mau chóng đi ra ngoài. . .
. . ."

Thời gian điều trị hôm nay vừa chấm dứt, người bệnh lập tức tông cửa

xông ra. Tới gần tối lúc tan việc, trước khi Nhậm Tư Đồ ra khỏi phòng
khám bệnh còn nghe được dì phụ trách quét dọn ai oán: "Mùi gì khó ngửi
như vậy? Thùng rác ở đây bị đổ sao?"

Nhậm Tư Đồ nghe dì quét dọn nói vậy, sau khi đi vào thang máy, nhịn

không được liền ngửi áo trên người mình một cái. Cô không có thói quen
mang nước hoa theo người, Nhậm Tư Đồ đang nghĩ phải mau chóng về nhà
tắm rửa thay quần áo thì điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên.

Là Thịnh Gia Ngôn gọi tới.

"Hôm nay em có lái xe ra ngoài không?"

Thấy anh hỏi một câu khó hiểu như vậy, Nhậm Tư Đồ im lặng, không

vội trả lời, nghe anh nói tiếp: "Anh mới giải quyết xong công việc ở gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.