ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1347

nhúc nhích dù chỉ một chút, nằm trên lồng ngực phập phồng của hắn, mơ
màng đi vào giấc ngủ.

Mơ mơ màng màng ngủ một lúc, nàng mới khôi phục một chút thần trí,

vừa nhấc đầu lên, lại phát hiện đôi mắt đen như mực của hắn đang nhìn
mình không hề chớp. Tịch Nhan bỗng nhiên miễn cưỡng vươn tay ra, bịt
kín ánh mắt hắn: "Hơn một tháng nay, mỗi ngày đều nhìn, chàng không
chán sao?"

Đôi môi hắn thuận thế liền hôn lên cổ tay nàng: "Nhìn cả đời cũng

không chán."

Tịch Nhan cảm thấy ngưa ngứa, nở nụ cười duyên rút tay về, lại duỗi tay

ra ôm lấy cổ hắn, nũng nịu cất lời: "Thất lang, chàng còn muốn ở nơi này
bao lâu nữa? Chàng rốt cuộc còn muốn làm hoàng đế nữa không?"

Tay hắn vòng trên thắt lưng của nàng, siết thật chặt mới nói: "Ta chờ đến

một ngày cùng nàng nắm tay chu du khắp nơi."

Tịch Nhan nhịn không được bật cười thành tiếng, rụt lui thân mình lại,

nói tiếp: "Nhưng hiện tại, suốt ngày chàng ở nơi này cũng không phải biện
pháp tốt."

Hoàng Phủ Thanh Vũ nhẹ nhàng hôn lên tóc mai của nàng, nói: "Không

sao cả. Hiện nay trong triều chính đương nhiên đã được ổn định, ánh mắt
của tất cả mọi người đều tập trung vào chiến sự với Đại Sở, nếu có đại sự gì
xảy ra, các đại thần dĩ nhiên sẽ thông suốt ý tứ của ta. Bây giờ, thân mình
của nàng quan trọng hơn."

Nghe được hai chữ Đại Sở, trong lòng Tịch Nhan không khỏi co rút lại,

nhưng khi nghe được câu nói cuối cùng của hắn, lại nhịn không được cười
đến mặt mày sáng bừng cả lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.