ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 66

bỗng nhiên vươn tay ra, lấy đi khăn che mặt của nàng: "Cho nên, về sau đối
mặt với ta, nàng không cần phải lấy khăn lụa mỏng che mặt."

Tịch Nhan tuy trong lòng buồn cười nhưng bề ngoài lại tỏ ra đáng sợ,

chớp chớp con mắt duy nhất còn sót lại, không bao lâu sau đôi mắt bắt đầu
ẩm ướt, nàng bĩu môi rồi anh anh khóc lên.

Biểu tình trên mặt Hoàng Phủ Thanh Vũ trở nên có chút nghiền ngẫm,

vẫn không nhúc nhích nhìn nàng.

"Ta còn tưởng rằng Thất gia là một chính nhân quân tử thật sự, ôn nhu

như ngọc, đối nhân xử thế rất tốt, là người đáng giá

để phó thác chung thân ...... Nhưng mà hôm nay lại vạn không ngờ Thất

gia lấy dung mạo thiếp thân để đùa cợt...... lại còn khi dễ thiếp thân như thế
này...... Như vậy thiếp thân sống ở trên đời này còn có ý nghĩa gì......"

Hoàng Phủ Thanh Vũ nhìn người dưới thân mình khóc lóc thảm thương,

chân mày khẽ nhướng lên, bộ dáng vẫn ung dung như cũ.

Vì thế Tịch Nhan khóc lóc càng lợi hại, khóc sướt mướt cho đến khi hắn

phải rời khỏi nàng, nàng lại lấy khăn che mặt đem che khuất khuôn mặt
mình rồi tiếp tục khóc. Ngẫu nhiên khi nàng liếc về phía hắn, lại phát hiện
hắn cúi đầu lấy tay chống mặt, không thấy rõ là biểu tình gì, nhưng Tịch
Nhan nhìn ánh mắt hắn, cảm thấy hắn hình như đang cười.

Hắn...... Đang cười sao? Tịch Nhan một bên tinh tế quan sát hắn, một

bên bất động thanh sắc lui xuống cuối giường, trong lòng thần tính toán.

Không ngờ hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt như trước vẫn ôn nhuận

vô hại, nhưng khi bắt gặp nơi Tịch Nhan đang ngồi, sắc mặt hắn hơi thay
đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.