ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 178

sáng của vầng thái dương làm lòng chàng nóng bỏng, chàng lại yêu Bân
Bân trước.
Nàng hát nho nhỏ, thỉnh thoảng hỏi vài câu có liên quan đến chàng. Giây
lát sau nàng chải đầu xong, vừa đi vừa nhún nhẩy nhìn Phi cười cười nói:
- Em còn phải thay y phục, cảm phiền anh đến nhà khách ngồi chờ một
chút được không?
- Mặc như thế này không được sao? Em mặc như vậy ra hoa viên đi tới lui
thì tuyệt đẹp.
Nàng lộ vẻ khó hiểu, mở to đôi mắt hỏi:
- Vì sao?
Phi vừa cười vừa chỉ bó hoa trên bàn nói:
- Để so sánh với loại hoa Nhật bản này, cam đoan là em sẽ đẹp hơn nhiều.
Nàng nở nụ cười e thẹn nguýt chàng:
- Nhiều chuyện quá đi, anh hư lắm rồi.
Phi nắm lấy bàn tay nàng:
- Anh nói thật, tin hay không tùy em.
- Mồm mép anh khá trơn bén, nhưng em thích nghe.
Phi buông tay nàng ra:
- Thay y phục mau đi, anh chờ em tại nhà khách.
- Có trễ đôi chút cũng đừng nóng nhé.
Chàng ôm nàng vào lòng với chiếc hôn say đắm. Nàng xô chàng ra nói khẽ:
- Mỹ Tử nó vào kìa.
Quả nhiên đôi bạn vừa rời nhau thì Mỹ Tử bưng trà vào. Phi nhìn cô ta
mỉm cười nói:
- Em xúi tôi vào đây, bị cô của em đuổi ra nhà khách.
Mỹ Tử như răng cười, cô ta không biết để tách trà nơi đâu. Bân Bân hỏi:
- Má tôi đã thức chưa?
- Bà đã thức rồi, tôi nói, có cậu Lê đến.
- Được rồi, em hãy bưng trà ra nhà khách đi, chị thay y phục xong sẽ ra.
- Vâng.
Mỹ Tử bưng trà đi rồi, Phi hướng vào Bân Bân nhíu mày làm dáng, sau đó
chàng đến trước kính sửa lại cà vạt, rồi theo nàng ra nhà khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.