ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 213

Phi nghĩ đến Phú, câu nói của anh ấy rất thích hợp cho việc vừa rồi. Chàng
mỉm cười:
- Anh tin rằng, lời của em vừa rồi có điểm rất chính xác, phái nam là vậy
đó, nhưng trừ anh ra.
- Anh muốn chỉ người bạn quí của anh là Hoàng Thiên Phú chứ gì?
Phi lập tức phủ nhận, chàng không muốn cho Bân Bân có ấn tượng xấu với
Phú, chàng nói:
- Anh ám chỉ số đông phái nam chớ không phải chỉ riêng người nào. Anh
thấy phần lớn đàn ông đều đa tình, khi thấy gái là yêu ngay, nhưng trong đó
cũng có người chỉ yêu một người mà thôi.
- Những người ấy không đáng sợ, chỉ đáng chán mà thôi.
- Người như thế nào gọi là đáng sợ?
Nàng dùng ngón tay xỉ lên vai chàng nói:
- Anh!
- Anh có gì gọi là đáng sợ?
Nàng lắc đầu nguầy nguậy nói:
- Hổng nói đâu.
Phi dùng má chàng kề sát lên mái tóc nàng. Cử động của chàng có dụng ý
hẳn, lộ vẻ cho nàng biết rằng, chàng chỉ yêu duy nhất có nàng, chàng không
có gì đáng sợ.
Câu nói của Bân Bân vừa rồi, khiến cho chàng nhớ lại Phú. Chàng không
nghĩ đến cá nhân của Phú mà nghĩ đến lời Phú đã phê bình chàng.
Về hôn nhân chàng đang suy tính, chọn đối tượng kết hôn, chàng thấy mình
chưa bao giờ có mối tình trọn vẹn, chàng có thể sẽ là một người chồng tốt
trong sự sinh hoạt, nhưng về phương diện tinh thần, chàng khó có thể là
một người chồng chung tình.
Phi cười Phú là gã si tình trong mộng tưởng. Chàng không bao giờ ghi
những lời phê bình của Phú vào lòng. Lúc đầu chàng không tin lòng mình
như vậy, nhưng đến bây giờ chàng cảm thấy lời của Phú có phần đúng.
Từ ngày Bân Bân về nước đến nay, chàng đối với nàng và ngược lại, nó đã
quá sự dự tưởng của chàng, nhưng sao lúc nào cũng nhớ đến Tố Tố. Khi
vắng Tố Tố thì trong đầu óc chàng hiện lên hình ảnh của nàng. Chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.