AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 114

Anh vẫn đứng nguyên như cũ, không nói một lời.

Anh nghe nói cô lại im lặng, không nói năng, không phối hợp điều trị,

cũng không bước ra khỏi phòng bệnh.

Thật là một bệnh nhân ngoan ngoãn nha.

Anh bước vào trong phòng bệnh, lấy ra một cuốn phim, bỏ vào đầu đĩa,

chỉ một lát sau, màn hình TV rất lớn phía trên xuất hiện một người, âm
thanh cũng vang lên.

Kỷ Thành Minh nhìn cô, anh cầm điều khiển từ xa, tăng âm thanh lên to

hơn một chút.

Từ TV phát ra một giọng nói vô cùng quen thuộc, cuối cùng cô phải

ngẩng đầu. Cả người cô co lại, cô hít sâu một hơi thật kiên cường, thân hình
gầy gò dường như không hợp tác với bộ dạng kỳ quặc này.

Anh đối diện với ánh mắt của cô bằng một tư thái rất tao nhã và nụ cười

mỉm.

- Rốt cuộc là anh muốn làm gì?

Hiện cô đã có thể nói chuyện bình thường, thậm chí không cầncó bất kỳ

can thiệp , cô vẫn khôi phục lại giọng nói nhỏ nhẹ thanh thanh trước đây.

Trong đôi mắt cô, tràn ngập sự phòng bị, quật cường, không chịu khuất

phục.

Miệng anh bất giác nhếch lên:

- Trông cô có vẻ buồn, nên tôi mang vài niềm vui đến cho cô thôi.

Cô cắn môi, đôi môi cô giờ đã trở nên trắng bệch:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.