AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 402

Vì sao lại có thể cam tâm? Vì sao phải chấp nhận hiện thực này đây?

Giang Lục Nhân, người ấy đã kết hôn đâu? Mày sợ cái gì? Mày còn phải

sợ chết nữa sao?

Cô đứng dậy, thay quần áo, ra khỏi phòng.

Dưới phòng khách, đèn đuốc sáng chưng.

Kỷ Thành Minh đang ngồi lơ đãng, khuôn mặt anh tỏ ra nghiêm trọng,

nhưng xem ra anh đang tự tiêu khiển một cách vui vẻ.

Cô đi xuống.

Cô không nhìn anh mà đi thẳng ra cửa.

- Bây giờ khuya lắm rồi.

- Chẳng liên quan gì đến anh.

Kỷ Thành Minh gật đầu, không mở miệng:

- Dù sao với một người không thân phận như em, dù có biến mất, cũng

chẳng ai phát hiện ra đâu.

Cô dừng chân, bước đến trước mặt anh, không hề thỏa hiệp:

- Anh có tư cách gì để nói về tôi như vậy? Tại sao anh có thể đặt bản thân

trên một vị trí cao chót vót, như thể mình có thể nhìn thấu tất cả mọi
chuyện, dùng cái nhìn của Thượng đế để nhìn xuống chúng sinh như thế. Ai
anh cũng chế nhạo, cứ như trừ anh ra, trên đời này toàn là kẻ ngốc hết.

- Em cũng đâu có ngốc. – Kỷ Thành Minh thả một quân cờ xuống. – Nếu

em ngốc, thì bây giờ em còn sống được cơ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.