AI SẼ THEO EM ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜI - Trang 534

Cô ấm ức không thèm nhìn anh, hiện tại cô chẳng biết anh ta.

Mỗi ngày, cứ đến giờ này, có rất nhiều cụ già cao tuổi cùng tụ tập tại đây

để khiêu vũ với những động tác không quá khó và một tiết tấu thật chậm,
thế nhưng lại rất đều nhịp, tạo nên một bức tranh sống động tuyệt đẹp.

Cô lắc đầu, về nhà thôi, thật lãng phí thời gian mà.

Vì thế mà người phía sau vẫn lẽo đẽo theo cô:

- Để anh đưa em đi.

- Cám ơn. – Cô dừng lại. – Không…

- Không cần khách sáo. – Giọng nói của anh lập tức che lấp biểu cảm từ

chối của cô.

- Anh có thể về được rồi. – Một lát sau, khi chiếc xa đã đỗ dưới chung cư

của cô, cô lập tức mở lời, không một chút khách khí.

- Đáng nhẽ sau đó em phải tỏ ra cảm ơn chứ?

- Đó là đối với những người cần lịch sự cơ. – Cô xoay người định rời đi.

Anh cũng xuống xe, bước nhanh vài bước xuống bắt lấy tay cô:

- Anh không quen thuộc với nơi này.

Vậy nên… Cô vẫn không mở miệng.

- Đưa anh đến khách sạn gần đây nhất đi nào. – Ít nhất cũng phải là một

khách sạn cấp năm sao nào đó.

Cô ngẫm nghĩ, khách sạn gần đây nhất cũng phải cách đây 50 phút lái

xe… mà cô thì đâu có nhàn rỗi đến như vậy chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.