năng chỉ đạo chính nhưng quan trọng. Trước khi có những tiến bộ gần đây
trong AI, mọi thứ ngoại trừ sự dự đoán đều có thể được tự động hóa. Máy
dự đoán thực hiện bước cuối cùng trong việc loại bỏ con người khỏi những
công việc liên quan. Trước đó, con người tìm hiểu môi trường xung quanh
và nói cho thiết bị cần phải làm gì. Hiện giờ, AI thu thập thông tin từ những
máy cảm biến có thể học cách dự đoán những trở ngại trên đường. Bởi vì
máy dự đoán có thể dự đoán liệu con đường có bị cản trở hay không, các
công ty khai thác mỏ không còn cần con người làm vậy nữa.
Nếu yếu tố con người cuối cùng trong một công việc là sự dự đoán, thì một
khi máy dự đoán có thể làm tốt ngang với con người, người đưa ra quyết
định có thể loại bỏ con người hoàn toàn khỏi phép tính. Tuy nhiên, như
chúng ta sẽ thấy trong chương này, có rất ít những công việc rõ ràng như
khai thác mỏ. Với đa số những quyết định tự động hóa, sự cung cấp dự
đoán của máy không nhất thiết nghĩa là phải loại bỏ sự đánh giá của con
người và thay thế bằng máy đưa ra quyết định, hay loại bỏ hành động của
con người và thay thế bằng một robot vật lý.
Không có thời gian hay nhu cầu suy nghĩ
Máy dự đoán khiến những chiếc xe tự lái như Tesla trở nên khả thi. Nhưng
sử dụng máy dự đoán để kích hoạt máy giành sự điều khiển xe từ tay con
người lại là một vấn đề khác. Tỉ lệ ở đây rất dễ hiểu: giữa thời điểm một tai
nạn được dự đoán và phản ứng cần thiết, con người không có thời gian để
suy nghĩ hoặc hành động (“không có thời gian để suy nghĩ”). Ngược lại,
tương đối dễ dàng để có thể lập trình phản ứng của xe. Khi tốc độ là cần
thiết, lợi ích của việc nhường lại quyền kiểm soát cho máy móc là rất cao.
Khi bạn sử dụng một máy dự đoán, sự dự đoán phải được thông báo cho
người đưa ra quyết định. Nhưng nếu sự dự đoán trực tiếp dẫn đến một hành
động hiển nhiên (“không cần suy nghĩ”), thì trường hợp bỏ qua sự đánh giá
của con người trong chuỗi lại giảm đi. Nếu máy có thể được mã hóa để