rất tệ. Nó không những không thể cạnh tranh với BlackBerry mà nó còn
gây bực mình đến mức không ai có thể sử dụng nó để soạn thảo một tin
nhắn văn bản, chứ chưa nói đến một email. Vấn đề là để phù hợp với màn
hình LCD 4.7 inch, các phím phải rất nhỏ. Điều này có nghĩa là rất dễ gõ
nhầm phím. Rất nhiều kỹ sư Apple đưa ra những thiết kế mà không liên
quan đến QWERTY.
Chỉ có ba tuần để tìm ra một giải pháp – một giải pháp mà nếu không tìm
ra, có thể sẽ giết chết toàn bộ dự án – mỗi nhà phát triển phần mềm của
iPhone có quyền tự do khám phá những lựa chọn khác. Cho đến cuối tuần
thứ ba, họ đã có một bàn phím nhìn giống như phiên bản thu nhỏ của
QWERTY với một điều chỉnh đáng kể. Trong khi hình ảnh mà người dùng
đã thấy không thay đổi, diện tích bề mặt xung quanh một tập hợp các phím
được mở rộng khi đánh máy. Khi bạn gõ chữ “t”, khả năng cao là chữ cái
tiếp theo sẽ là “h” và nên khu vực xung quanh phím đó sẽ được mở rộng.
Tiếp theo đó, “e” và “I” được mở rộng, và tiếp tục như vậy.
Đây là kết quả của công cụ AI. Đi trước hầu hết tất cả mọi người, các kỹ sư
ở Apple sử dụng máy tự học của năm 2006 để xây dựng những thuật toán
dự đoán có thể khiến kích thước của phím thay đổi dựa vào điều mà một
người gõ. Công nghệ với tính năng đó ảnh hưởng đến văn bản tự động
chỉnh sửa mà bạn thấy ngày nay. Nhưng về cơ bản, lý do nó hoạt động là vì
QWERTY. Bàn phím được thiết kế để đảm bảo bạn không phải gõ những
phím liền kề sẽ cho phép các phím của điện thoại thông minh được mở
rộng khi cần thiết bởi vì phím tiếp theo có thể sẽ không nằm gần phím bạn
vừa sử dụng.
Điều mà các kỹ sư tại Apple đã làm khi phát triển iPhone là hiểu chính xác
luồng công việc liên quan đến việc sử dụng bàn phím. Một người dùng phải
xác định một phím, chạm vào nó và rồi rời đi tới một phím khác. Bằng việc
chia nhỏ luồng công việc đó, họ nhận ra rằng một phím không cần phải
giống nhau khi xác định và chạm vào. Quan trọng hơn, sự dự đoán có thể