mà chúng ta còn sử dụng các thuật toán mới, có giá thành rẻ hơn trong
những ứng dụng mà vốn không liên quan đến thuật toán, ví dụ như là âm
nhạc.
Ada Lovelace là người đầu tiên nhìn thấy tiềm năng của việc trở thành lập
trình viên máy tính đầu tiên. Làm việc dưới ánh điện đắt đỏ của những năm
đầu thế kỷ 19, bà đã viết những chương trình được ghi nhận đầu tiên để
tính toán những chuỗi số (được gọi là chuỗi số Bernoulli) cho chiếc máy
tính “giả tưởng” do Charles Babbage thiết kế. Babbage cũng là một chuyên
gia kinh tế học, và như bạn sẽ thấy trong cuốn sách này, đây không phải là
lần duy nhất mà kinh tế học và khoa học máy tính có sự liên kết với nhau.
Lovelace nhận thức được rằng thuật toán có thể - nếu nói theo ngôn ngữ
khởi nghiệp hiện đại - tính toán quy mô và có khả năng làm được nhiều
điều hơn thế. Bà nhận ra rằng những ứng dụng của máy tính không chỉ giới
hạn trong những việc thực hành toán học: “Giả dụ, nếu những mối liên hệ
cơ bản của âm thanh cao độ trong hoà âm và sáng tác âm nhạc đều dễ bị
ảnh hưởng bởi những biểu hiện và những ứng dụng như vậy, thì máy móc
có thể sáng tác những bản nhạc chau chuốt và khoa học ở bất kỳ mức độ
khó dễ nào.”
6
Khi đó máy tính chưa được phát minh, nhưng Lovelace đã
hình dung ra chiếc máy sử dụng thuật toán để có thể lưu trữ và phát lại
nhạc – một hình thức máy móc có tính thách thức nghệ thuật và nhân loại.
Đó chính xác là những gì đã xảy ra. Khi mà một thế kỷ rưỡi sau, giá thành
của thuật toán sụt giảm và hàng ngàn ứng dụng của thuật toán mà hầu hết
chưa ai từng mơ tới đã ra đời. Thuật toán là dữ liệu đầu vào quan trọng dẫn
đến nhiều điều khác, khi giá thành của nó trở nên rẻ, cũng giống như điện
trước đó, nó đã thay đổi thế giới. Việc nhìn mọi thứ thông qua góc nhìn
giảm giá thành đã giúp chúng tôi lược bỏ những sự cường điệu hóa, tuy
nhiên nó không khiến loại hình công nghệ mới nhất và tuyệt vời nhất trở
nên thú vị. Bạn sẽ không bao giờ thấy cảnh Steve Jobs tuyên bố về “một
loại máy móc mới”, cho dù đó là những gì ông đã làm. Bằng việc giảm giá