Những người lái xe từng đầu tư ba năm nghiên cứu để học “The
Knowledge” không biết rằng một ngày họ sẽ phải cạnh tranh với máy dự
đoán. Qua năm tháng, họ lưu giữ hình ảnh bản đồ vào trí nhớ, những tuyến
đường được kiểm tra thực nghiệm và điền vào chỗ trống những kiến thức
chung của họ. Hiện giờ, những ứng dụng điều hướng có quyền truy cập vào
cùng loại dữ liệu bản đồ và có thể, thông qua sự kết hợp của các thuật toán
và đào tạo dự đoán, tìm được tuyến đường tốt nhất khi được yêu cầu, thông
qua dữ liệu giao thông trong thời gian thực mà người lái xe khó lòng biết
được.
Nhưng số phận của những người lái xe taxi không chỉ dựa vào khả năng dự
đoán “The Knowledge” của các ứng dụng mà còn dựa vào những yếu tố
quan trọng khác để chọn con đường tốt nhất từ điểm A đến điểm B. Đầu
tiên, những người lái xe taxi có thể điều khiển xe. Thứ hai, họ có những
cảm biến - mắt và tai của họ – có thể đưa những dữ liệu ngắn gọn tới não
bộ của họ để đảm bảo rằng họ sử dụng kiến thức của mình một cách tốt
nhất. Nhưng những người khác cũng làm vậy. Không có tài xế taxi London
nào trở nên tệ hơn trong công việc vì những ứng dụng điều hướng. Thay
vào đó, hàng triệu người không phải là lái xe taxi trở nên tốt hơn nhiều.
Kiến thức của người lái xe taxi không còn là nguồn hàng hiếm nữa, điều
này dẫn đến những nền tảng đi chung xe như Uber.
Những người lái xe khác sử dụng “The Knowledge” với điện thoại và dự
đoán tuyến đường nhanh nhất đồng nghĩa với việc họ có thể cung cấp
những dịch vụ tương tự. Khi sự dự đoán chất lượng cao của máy có giá
thành rẻ, sự dự đoán của con người sụt giảm giá trị, nên những người lái xe
cũng gánh chịu hậu quả. Số lượt đi taxi đen ở London sụt giảm. Thay vào
đó, những người còn lại cung cấp dịch vụ tương tự. Những người này còn
có kĩ năng lái xe và những giác quan của con người, những tài sản bổ sung
có giá trị tăng cao khi sự dự đoán có giá thành rẻ.