AJAAN MUN - Trang 52

luồng kiến thức về những vấn đề bên trong và bên ngoài đều đặn trôi chảy
như một dòng suối ngang qua tâm nhãn, làm cho Ngài càng thêm hỷ lạc
trong Giáo Pháp. Ngay vào lúc ấy, Ngài phát tâm từ bi với các tỳ khưu đệ tử
và ước muốn những vị này cũng chia sẻ thành quả chứng nghiệm với Ngài.
Lòng từ mẫn ấy thúc đẩy Ngài rời động Sarika để sang các tỉnh miền Đông
Bắc, mặc dù ở đây Ngài đang sống rất thoải mái và an lành.

Vài ngày trước khi Ngài lên đường, một số chư thiên trên quả địa cầu, do

vị lãnh đạo vừa quy y với Ngài vài tháng trước hướng dẫn, đến thăm và xin
nghe lời Ngài chỉ giáo. Sau khi khuyên dạy họ xong, Ngài cho biết là sẽ rời
nơi này trong vài ngày. Chư thiên đồng thanh tỏ ý không bằng lòng và yêu
cầu Ngài tiếp tục lưu lại vì phúc lợi và sự thịnh vượng của họ. Ngài Acharn
nói rằng Ngài phải ra đi vì tinh thần trách nhiệm. Ngài khuyên họ không nên
quá đỗi âu sầu, và rằng nếu có thể và hoàn cảnh cho phép, Ngài sẽ trở lại.
Chư thiên không thể cầm lòng sầu muộn vì họ rất thành tâm tôn kính, mến
yêu và sùng bái Ngài.

Tại Bangkok với Ngài Chao Khun Upali

Trước ngày lên đường, Ngài Acharn Mun nghĩ đến vị cao tăng lỗi lạc của

chùa Wat Boromnivas, ở Bangkok, Ngài Upāli Gunūpamācāriya, và muốn
biết lúc này Ngài Upāli đang làm gì. Ngài hướng ánh sáng nội tâm về bắt
nhịp hòa hợp với tâm Ngài Upāli, và tức khắc biết rằng Ngài Upāli đang suy
ngẫm về pháp Thập Nhị Nhân Duyên (Paṭicca Samuppāda, định luật Tùy
thuộc Phát sanh). Ngài ghi lại ngày giờ và sau đó, khi về đến Bangkok, kiểm
nhận lại với Ngài Upāli để xem có đúng không. Vị cao tăng Upāli xác nhận
là đúng, và rất vui mừng nói, “Sư quả thật là rất sáng suốt! Tôi là thầy
nhưng không bì kịp với Sư. Chính Sư làm cho tôi hổ thẹn.” Rồi Ngài thêm,
“Đây là điều mà mình phải trông chờ nơi một đệ tử của Đức Phật. Chúng ta
không nên tự mãn nguyện, nghĩ rằng mình đã bước theo dấu chân của Đức
Phật và bấy nhiêu là đủ. Phải có những vị để cho kẻ khác nhìn lên, xem đó
là biểu tượng của sự kết tinh của Giáo Pháp. Điều này chứng minh chân lý
nói rằng Giáo Pháp phi thời gian, không bị thời gian và nơi chốn giới hạn,
mà chỉ bị chính sự lười biếng của con người giới hạn. Cũng bởi sự lười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.