AJAAN MUN - Trang 94

Trong khi hành thiền, quả lắc của thời gian ngừng hẳn – ngày và đêm tiêu

tan trong ánh sáng chói lòa của Giáo Pháp, đói và mệt hoàn toàn tan biến.
Tâm thâm sâu an trụ trong Giáo Pháp. Đây là lúc mà hành giả phải tận dụng
cơ hội của mình khi các ô nhiễm như hôn trầm và phóng dật đang ngủ. Cơ
hội ngàn năm có một mà hành giả có thể trèo lên lưng các ô nhiễm ấy, trồng
ách vào cổ chúng thì không nên do dự. Trì hoãn có nghĩa là thêm rủi ro và
có thể là một mất mát to lớn. Một khi chúng được phép trỗi dậy thì phần
chiến bại trở về hành giả. Hành giả có thể trở thành một con voi bị thuần
hóa, hoàn toàn nằm dưới quyền điều khiển của cái móc sắt của người nài
quản tượng, bởi vì đã từ lâu tâm chúng ta bị quyền lực của ô nhiễm thống trị
như voi bị áp phục dưới cây móc sắt của người nài. Tâm sợ cây móc sắt như
trẻ con bị phỏng sợ lửa. Trong trường hợp này chỉ có Giáo Pháp có thể phản
ứng chống lại cái móc sắt ô nhiễm.

Tuy nhiên, theo quan niệm của thế gian, tâm và ô nhiễm đã trở thành đôi

bạn đồng hành không thể rời nhau. Việc này tạo nên hai hạng người: một
hạng dựa trên Giáo Pháp, chiến đấu để có được cuộc sống độc lập, không
tùy thuộc vào cái móc sắt của người nài; hạng kia, dưới sự hướng dẫn của ô
nhiễm, phải âu yếm chiều chuộng và phục tùng tuân hành theo lệnh chúng.
Lối sống của hạng người thứ nhì này đưa đến hậu quả hiển nhiên cho họ và
cho kẻ khác, vì năng lực của ô nhiễm tích tụ trong tâm sớm muộn gì cũng
được buông lỏng thành lời nói hay việc làm. Tên nài voi bổ cái móc sắt
xuống càng mạnh thì từ cái tâm bị tổn thương, máu đau khổ tuôn ra càng
nhiều. Vì lý do ấy, vị hành giả đã nhận thức sự thật này một mực nhất quyết
chiến đấu để tự giải thoát. Đói ăn và nhiều hoàn cảnh thiếu thốn khác trong
thời gian chiến đấu đều được tự nguyện chấp nhận. Cả đến cái chết, nếu chết
là hậu quả của cuộc chiến, cũng được xem là một hy sinh, đặt mạng sống
trên bàn thờ để cúng dường Giáo Pháp. Đối với một cái tâm nhất quyết như
thế ấy, Đạo Lộ hẳn là tuyệt đối và không thể đổi chiều.

Ngài Phra Acharn Mun, sau khi Chứng ngộ, nhận thức được rõ ràng sức

mạnh của ô nhiễm và năng lực của Giáo Pháp, đã trở về vùng Đông Bắc và
đảm nhận việc huấn luyện đệ tử đúng theo Giáo Pháp mà Ngài đã tuần tự
thực hành và chứng ngộ. Theo cách ấy, Ngài luôn luôn khuyến khích chư tỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.