ALEX - ĐỪNG ĐỂ BỊ ĐÁNH LỪA - Trang 86

ngày đấy.

Armand thả đầu mẩu thuốc lá bé tí xíu của mình xuống, thở ra một hơi

dài.

— Cái gì! Tôi vừa nói gì hả? - Camille hỏi.
— Không nói gì, - Armand đáp, - anh không nói gì hết. Thôi chúng ta vào

việc nhé, mẹ kiếp, có được không nào?

Anh nói đúng. Camille và Louis kiếm đường đi vào nơi ở của Trarieux,

trong đó cũng đầy người của bên Lý lịch tư pháp, và bởi nơi này không lớn
lắm, họ phải tìm cách sống chung với nhau.

Trước tiên Verhoeven nhìn quanh một vòng. Có vẻ tùng tiệm, những căn

phòng sạch sẽ, bát đĩa xếp khá ngăn nắp, các thứ dụng cụ giăng hàng như
trong tủ kính một cửa hàng bán đồ lặt vặt và có rất nhiều bia. Đủ giải khát
cho cả một trung đoàn. Ngoài đó ra, không có lấy một tờ giấy, không một
quyển sách, đến sổ tay cũng không, căn hộ của một kẻ mù chữ.

Điều đáng tò mò duy nhất trong bức tranh tổng thể là căn phòng của một

thiếu niên.

— Đứa con trai, Pascal… - Louis vừa xem sổ tay vừa nói.
Trái ngược với các phần còn lại của căn hộ, phòng này đã không được

dọn dẹp từ rất lâu, có mùi lưu cữu, chăn ga bốc mùi ẩm mốc. Một bộ đồ chơi
XBOX 360 và một cần điều khiển đi kèm nằm phủ bụi. Ngoài ra còn có một
bộ máy vi tính chạy ổn, màn hình lớn, đó là thứ duy nhất được lau chùi, qua
loa tạm bợ thôi, chắc thế. Một kỹ thuật viên đã vào việc để thống kê sơ bộ
nội dung ổ đĩa cứng trước khi bộ máy vi tính được mang đi kiểm tra tổng
thể.

— Trò chơi, trò chơi, trò chơi, - anh ta cất tiếng. - Có kết nối Internet…
Camille vừa lắng nghe vừa săm soi một cái tủ đang được các chuyên gia

chụp ảnh.

— Và nhiều trang web bậy bạ, - kỹ thuật viên nói nốt. - Trò chơi và bậy

bạ. Con trai tôi cũng thế.

— Ba mươi sáu tuổi.
Họ quay sang Louis.
— Đó là tuổi của gã con trai, - Louis nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.