ÁM LÂN - Trang 137

dao vào bụng. Chị ta đau đớn kêu lên, run rẩy, bắt lấy tay ông ta, hỏi:
"Người nào...là Đông Sinh sao? Là con gái Đông Sinh của tôi sao?"

Diêu Viễn Qua hơi sửng sốt, nhưng hắn lộ ra nụ cười khiến Tạ Mẫn

không rét mà run.

"Ai biết được? Nhiều người phụ nữ như vậy..."

"A..." Tạ Mẫn hét lên, tiếng hét đã không còn giống tiếng người mà là

của dã thú khiến Diêu Viễn Qua kinh hãi. Ông ta lạnh lùng nhìn Tạ Mẫn,
định đâm thêm nhát nữa, chợt nghe thấy trên sườn núi cách đó không xa
truyền đến tiếng bước chân. Diêu Viễn Qua suy nghĩ một chút, che miệng
Tạ Mẫn, thấp giọng nói: "Câm miệng, rồi sẽ trừng phạt cô." Sau đó dùng
chân đẩy đám bùn đất và lá cây bên cạnh, nhưng vẫn không có tác dụng che
giấu cho lắm. Ông ta lập tức lôi Tạ Mẫn vào trong cái hang bên cạnh.

Giản Dao và hai cảnh sát tìm kiếm dọc theo sườn núi. Sau khi nhận được

điện thoại của Tạ Mẫn, nhân viên kỹ thuật lập tức tìm được vị trí của chị ta,
ở sườn núi Tam Hành, nhưng bởi vì nói chuyện xong chị ta lập tức tắt điện
thoại, cho nên không có cách nào lấy được vị trí chính xác. Hiện tại bảy
tám tổ cảnh sát đang tìm kiếm ở mép núi, cũng đã liên lạc được với Bạc
Cận Ngôn và Phương Thanh ở nhà họ Diêu nên họ đang trên đường đến.

Ba người bọn họ vốn sắp đi qua sườn núi này, xung quanh im ắng, không

có gì khác thường, nhưng Giản Dao đi được hai bước thì dừng lại.

Phía dưới bị cây che khuất không thấy rõ mặt đất, khi cô ngẩng đầu lên

lại nhìn thấy Tu Hành Quan ở phía đối diện thẳng tắp một đường với sườn
núi này, nhất là dưới sườn núi vô cùng trống trải, cô không hề nghi ngờ gì
về việc người đứng ở phía dưới có thể trông thấy rõ ràng đối phương ở chủ
điện của Tam Hành Quan. Giản Dao bỗng nhiên ngẩn ra, cảm giác khác
thường xuất hiện trong lòng.

Sườn núi một mặt hướng về phía thần linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.