ÁM LÂN - Trang 450

"Ừ." Bạc Cận Ngôn bỗng nhiên hơi kích động, bắt lấy tay cô, không ngờ

anh thực sự bắt được. Tay cô vẫn mềm mại như cũ, nhưng đầu ngón tay anh
có thể nhận ra sự khác biệt, rõ ràng cảm nhận được lớp chai mỏng trên tay
cô. Vì thế càng nắm tay cô thật chặt.

Tim Giản Dao cũng run lên, cúi đầu thấy mái tóc đen dính trên trán của

anh, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn đeo kính râm. Ngón tay khẽ vuốt ve lòng
bàn tay cô, khoảnh khắc ấy khiến cô chấn động. Ở cửa có người đi tới, cô
nhanh chóng rút tay về, trở lại chỗ ngồi của mình. Người đến là Phương
Thanh, sáng sớm khi tỉnh lại anh ta phát hiện Giản Dao ở phòng bên cạnh
đã sớm rời đi, trong lòng biết cô nàng này nhìn thấy chồng quả nhiên là
không ngồi yên được. Nhưng anh ta lại không đoán được vừa vào văn
phòng lại là cảnh tượng hòa hợp êm đẹp như thế. Ba người im lặng ăn điểm
tâm, nhưng quan sát cẩn thận, trong bầu không khí vẫn còn có chút xấu hổ.
Vẻ mặt Phương Thanh thản nhiên đi đến trước bàn, cũng cầm túi đồ, ngồi
xuống, ăn no trước đã rồi nói sau. Trong lúc đó, bốn người đều không nói
chuyện. Mọi người nhanh chóng ăn xong. Bạc Cận Ngôn nói: "Đi thôi, đi
đến trung tâm thương mại điều tra bản ghi chép về chi tiêu của Nhiếp Thập
Quân."

Giản Dao đáp: "Vâng."

Phương Thanh liếc cô, không nói chuyện. Bốn người đi ra cửa, An Nham

chống vào bả vai Phương Thanh, ai ngờ bị anh ta đẩy ra. An Nham cúi đầu
mắng câu "Shit."

Phương Thanh không để ý đến cậu. Một lát sau đi xuống lầu, Phương

Thanh sờ vào túi quần lại không tìm được bật lửa. An Nham nhặt lấy bật
lửa anh ta làm rơi, đưa qua. Phương Thanh liếc cậu, nói: "Cám ơn."

An Nham: "Không cần cám ơn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.