ÁM LÂN - Trang 487

"Muốn đóng giả thành sát thủ liên hoàn để đánh lạc hướng cảnh sát?" Cô

hỏi.

Gã đáp: "Phải, tôi đóng giả rất giỏi đúng không?"

Ánh mắt Giản Dao bình tĩnh nhìn gã, thở dài nói: "Nhưng anh đã trở

thành sát thủ liên hoàn rồi."

Trần Cẩn sững sờ. Tựa như ánh mặt trời chói chang bỗng nhiên chiếu

sáng màn đêm đen của gã, tựa như dòng sông đóng băng đã lâu đột nhiên
nứt ra. Ánh mắt gã né tránh, vẻ mặt dữ tợn, tựa như biến thành người khác.
Biến thành con người không chân thật kia.

Trên cầu thang là tiếng bước chân dồn dập của cảnh sát. Trong thang

máy, một tổ cảnh sát cùng Bạc Cận Ngôn đang đi lên trên. Sắc mặt Phương
Thanh tái mét, tuy nói hiện tại kĩ năng của Giản Dao rất khá, nhưng cô
chưa bao giờ đối mặt với sát thủ liên hoàn hung tàn. An Nham cũng vô
cùng lo lắng, mười ngón tay không ngừng đan vào nhau, miệng lẩm bẩm:
"Chị dâu chị dâu..."

Bạc Cận Ngôn lại im lặng đứng một góc trong thang máy, hai tay nắm

gậy. Cửa thang máy "tinh" một tiếng mở ra, nhóm cảnh sát đang muốn đi ra
thì chuyên gia tâm lí tội phạm thể lực yếu nhất đã chặn cửa, là người đầu
tiên xông ra ngoài, phản ứng nhanh hơn so với bất kì ai khác. Phương
Thanh và nhóm cảnh sát đều kinh ngạc với tốc độ của anh, nhưng không
thể để cho một người mù xông vào đầu tiên, trao đổi ánh mắt, mọi người lại
lướt qua anh, bọc đánh hai phía, nháy mắt đã tới cửa. Ngoài dự kiến của
mọi người, cửa phòng 302 chỉ khép hờ. Phương Thanh chỉ huy chiến đấu,
cẩn thận nghe ngóng, dùng tay ra hiệu. Hai cảnh sát cầm súng đá cửa xông
vào, lớn tiếng quát: "Không được động đậy!"

Mấy người đi theo bên Bạc Cận Ngôn cũng vọt vào, nhưng không nhìn

thấy tình hình đánh nhau dự đoán trước hay là tiếng nói chuyện ồn ào. Vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.