ÁM LÂN - Trang 491

thân, Phùng Duyệt Hề không nhắc tới, vì thế hai người bọn họ cũng không
nhắc. Song ở trong lòng Trần Cẩn, mình hơn Thạch Bằng rất nhiều. Thành
tích, gia cảnh, nhân duyên đều tốt hơn Thạch Bằng. Khi đi học Thạch Bằng
chỉ là một học sinh bình thường, còn gã là Chủ tịch hội sinh viên. Gã là
sinh viên tiêu chuẩn tốt, chưa từng phạm sai lầm, nhưng Thạch Bằng liên
tục phạm sai lầm. Điều duy nhất gã không bằng Thạch Bằng chính là mọi
người đều cảm thấy Thạch Bằng rất đàn ông, rất tuấn tú. Áp lực trong lòng
có lẽ đã bắt đầu từ rất sớm rồi chăng? Gã rất xuất sắc ở trong mắt người
nhà, trong mắt bạn học, trong mắt Phùng Duyệt Hề. Cho nên gã không
phạm chút sai lầm nào, nhưng luôn có thôi thúc muốn làm những chuyện
hủy hoại người khác, song gã không biểu hiện ra, từ nhỏ gã đã nội liễm lại
xuất sắc. Khi học đại học, sự xuất sắc của gã cũng không mất đi. Lúc đó
Thạch Bằng đi học trường trung cấp dạy nghề, Phùng Duyệt Hề học trường
trung học phổ thông. Song Phùng Duyệt Hề dường như không thể lựa chọn
được giữa hai người bọn họ. Cô nói sợ làm tổn thương tình cảm từ nhỏ, sợ
có được người yêu lại mất đi một người bạn đáng quý từ nhỏ. Vì thế quan
hệ giữa ba người trở nên lúng túng như vậy. Thỉnh thoảng Trần Cẩn nghĩ có
phải Phùng Duyệt Hề đang bắt cá hai tay với cả hai người bọn họ không?
Nhưng suy nghĩ này chỉ lóe lên rồi biến mất. Gã không cho phép mình có
phán đoán xấu xa như vậy. Có lẽ là bởi vì Phùng Duyệt Hề đối với gã là
món đồ nhiều năm qua cầu còn không được. Nếu ngay cả Phùng Duyệt Hề
mà gã còn không chiếm được, chẳng phải chứng minh gã không bằng
Thạch Bằng sao? Tuy nhiên không biết có phải do gã nhạy cảm không, mà
gã cảm thấy sự theo đuổi của Thạch Bằng dành cho Phùng Duyệt Hề không
còn nhiệt tình như trước, nhưng cũng không hoàn toàn lựa chọn từ bỏ.

Chờ đến lúc đi làm, Trần Cẩn càng ngày càng không vui. Công ty rất tốt,

chức vụ cũng tốt, nhưng ở trong tổng công ty đa quốc gia phân bộ miền
nam, mỗi người đều xuất sắc, Trần Cẩn vẫn có cuộc sống vẻ vang như
trước, nhưng ở giữa bọn họ, gã lại trở nên thật bình thường. Áp lực công
việc lớn, mỗi ngày đi làm thức khuya dậy sớm, cơ thể mệt mỏi. Giữa đồng
nghiệp không có gì để trao đổi, không ai nịnh bợ, cũng không có ai xem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.