ÁM LÂN - Trang 535

Bạc Cận Ngôn cân nhắc một lát, mở miệng: "Trong đám tiểu đệ này có

một người khác biệt hoàn toàn với những người khác, chắc chắn ông nhớ
rõ. Hắn tầm mười lăm đến mười tám tuổi, gia cảnh rất tốt, có thể nhìn ra từ
cách ăn mặc. Tính cách hắn bướng bỉnh, không nói nhiều, nhưng thích nói
"nghĩa khí" với các người. Tuy tuổi hắn còn nhỏ, vẫn "trẻ trâu", bình
thường không hé răng, nhưng nếu ai chọc vào hắn, hắn có thể liều mạng
đánh lại. Hắn có tham gia vụ án lần đó với các người, nhưng sau đó không
còn xuất hiện nữa.

Giản Dao nghe vậy trong lòng sợ run. Là một người như thế này sao?

Từ Hồ Cường trợn trừng mắt nhìn Bạc Cận Ngôn một lúc lâu, đột nhiên

hỏi An Nham bên cạnh: "Cậu ta là người mù sao? Các người mang theo
thầy bói à? Cảnh sát cũng mê tín thế sao?"

Phương Thanh đập ngay vai ông ta: "Nói nhiều lời vô nghĩa thế làm gì,

nói mau!"

Thực ra chi tiết về người tiểu đệ này Từ Hồ Cường thật sự không còn

nhớ rõ. Năm đó ông ta cũng không phải lão đại, chỉ là một kẻ tép riu mà
thôi, nhưng Bạc Cận Ngôn nói rất sinh động, tỉ mỉ, ông ta đột nhiên thực sự
nhớ ra có người như vậy, khoảng thời gian đó đi theo bọn họ, sau đó đột
nhiên biệt tăm biệt tích. Về phần cảnh sát đúng là có bắt được mấy thiếu
niên nhưng không bắt được người kia.

"Thạch Đầu Tử..." Từ Hồ Cường lẩm bẩm, "Tôi chỉ nhớ rõ biệt danh của

nó gọi là Thạch Đầu Tử..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.