ÁM LÂN - Trang 538

Bạc Cận Ngôn im lặng một lát nói: "Cậu nhìn cha vợ tôi theo các góc độ.

Lúc ông nằm trong vũng máu có giống một con bướm không?"

An Nham chấn động, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy tứ chi bị nghiền nát, vặn

vẹo, còn máu như hình vẽ lan tràn ở sau lưng. Bạc Cận Ngôn đứng trước
cửa sổ, gió mát thổi qua mặt anh. Trong đầu anh nhớ tới rất lâu trước kia
cũng từng có một người khác thay anh điều tra vụ án của Giản Dực, thậm
chí có một số hình ảnh cũng là người đó tìm được. Người đó lương thiện,
mỉm cười nói: "Cậu cho rằng tớ quan tâm đến cô ấy nên thuê phòng hộ à?
Tớ cũng hơi đau lòng cho cô ấy."

"Cận Ngôn à, cậu nói xem có phải mẹ Giản Dao coi trọng tớ không,

muốn tớ làm con rể. Bà luôn mỉm cười với tớ."

"Chậc, có cậu ở đây, coi trọng tớ đúng là chuyện lạ."

Tử Ngộ, quanh quẩn một vòng, vận mệnh lại đưa chúng ta trở về điểm

xuất phát.

Một mình Giản Dao ngồi trong văn phòng, một lát sau, nghe thấy có

tiếng gậy khẽ chạm trên mặt đất, cô ngẩng đầu, nhìn thấy Bạc Cận Ngôn
đẩy cửa đi vào. "Giản Dao."

"Em ở trong này."

Anh đi đến ngồi xuống đối diện cô: "Anh đã có kết luận rồi."

Trong lòng Giản Dao căng thẳng: "Anh nói đi."

"Sát thủ hồ điệp chính là Thạch Đầu Tử, sau khi trưởng thành hắn trở

thành sát thủ hồ điệp."

Dù trong lòng đã có phán đoán về điều này, nhưng nghe Bạc Cận Ngôn

khẳng định như thế, trong lòng Giản Dao vẫn dâng lên cảm giác khó tả:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.