ÁM LÂN - Trang 566

Tất cả xảy ra trong nháy mắt.

Trong khoảnh khắc cô sắp đến gần, Lạc Lang đột nhiên giơ tay ra, đánh

úp về phía cổ tay cô. Cô đột nhiên giật mình, nghiêng người muốn né qua,
nhưng động tác của Lạc Lang quá nhanh, cô thậm chí còn không thấy rõ
anh ta ra tay như thế nào, rõ ràng còn cách xa như vậy, cổ tay của cô lại bị
bắt lấy. Điều cô có thể làm duy nhất là bóp cò.

"Đoàng."

Cơ thể Lạc Lang hơi chấn động. Giản Dao trợn to mắt. Tuy vậy rõ ràng

tốc độ của Lạc Lang không hề giảm, trở tay cướp lấy súng trong tay cô, sau
đó bổ vào gáy cô. Giản Dao ngã xuống đất không dậy nổi. Lạc Lang giữ
chặt phần vai phải bị thương, anh ta không biết mình còn chảy được bao
nhiêu máu. Anh ta cúi đầu nhìn cô hôn mê, đột nhiên nước mắt chảy xuống.
Là nước mắt đau khổ và giải thoát, anh ta từng nói với bản thân, không thể
chết trước mặt cô. Anh ta ném súng, xoay người, tiếp tục đi về vách đá.

Trời đất âm u.

Bước chân anh ta hơi do dự, tựa như đang đi trong thế giới tràn ngập

máu tươi và giết chóc. Anh ta bước từng bước một, chẳng biết lúc nào sẽ
rơi xuống.

Trời lập tức đen kịt.

Cảm giác lạnh như băng khiến anh ta từ trong cơn mơ tỉnh lại. Anh ta

quay đầu nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Bạc Cận Ngôn. Mấy tiếng trước
chính anh ta cầm súng chĩa về phía người mù này, xác định sau khi anh ta
không biết gì mới quay người rời đi. Tuy nhiên mấy tiếng sau, người mù
này đã bắt được anh ta, cầm súng chĩa chính xác về phía anh ta. Còn ở phía
sau Bạc Cận Ngôn, Giản Dao đã tỉnh lại đuổi theo, chỉ cách đúng hai, ba
bước, ngẩng đầu nhìn bọn họ, ánh mắt đen kịt giống như cảnh đêm sau
lưng mọi người. Có lẽ người mù này được Giản Dao chỉ hướng cho. Bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.