ÁM LÂN - Trang 646

Giản Dao đá nắp thùng ra, ánh sáng chiếu vào, cô nhìn thấy một gương

mặt trẻ tuổi. Hoá ra là một tên đàn em hôm qua trên thuyền. Dáng vẻ hai
mươi mấy tuổi, mặt mũi tròn tròn, làn da trắng bệch, dường như đã ngâm
mình cả một buổi tối trong nước, trừng to mắt nhìn bọn họ.

Trong lòng Giản Dao bình tĩnh, đỡ Bạc Cận Ngôn leo ra. Lúc này mới

nhìn rõ họ đang ở một nơi xa lạ. Đây là một bãi sông, đá lởm chởm, mặt
trời treo cao trên đỉnh đầu, xung quanh toàn là núi, ngoài ba bọn họ đến nửa
bóng người cũng chả thấy đâu, cũng không thấy thuyền. Giản Dao nói khẽ
với Bạc Cận Ngôn: "Là một đàn em của gã anh Duyệt." Sau đó hỏi người
kia: "Tại sao chúng ta lại ở đây? Chỗ này là đâu?"

Vẻ mặt người nọ cũng rất bất mãn, đáp: "Tiếu Diện Xà, hôm qua chúng

ta bị cảnh sát đánh lén, tất cả mọi người đều toi đời rồi. Tôi lấy ra được một
thùng dầu chạy đến đây." Tuổi của gã cũng không lớn, nói đến đây vành
mắt đỏ lên: "Tất cả mọi người chết rồi! Hoặc có lẽ cũng bị cảnh sát bắt rồi!
Nếu không phải có tôi thì các người cũng xong đời."

Giản Dao im lặng, Bạc Cận Ngôn cũng yên tĩnh một lúc, sau đó đáp:

"Cảm ơn."

Trong lòng Giản Dao cũng đã suy chuyển vài vòng, giọng nói cũng dịu

dàng đi chút ít, hỏi: "Cậu tên gì?"

Người nọ đáp: "Tôi tên A Hồng."

Giản Dao mỉm cười: "A Hồng, hiện tại chúng ta đang ở đâu?"

A Hồng đáp: "Các người gặp được tôi xem như cũng là may mắn. Tối

hôm qua trời đen như vậy, tốc độ chảy vừa nhanh, hoàn toàn không thấy
được đường, tôi vẫn mang các người đến nơi này. Ở đây gọi là Tri Tử
Châu, yên tâm là nơi an toàn. Chúng ta tranh thủ thời gian chạy đi tìm
người của chúng ta tụ họp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.