ÁM LÂN - Trang 647

Trong lòng Giản Dao hơi kinh ngạc. Đầu tiên địa danh Tri Tử Châu này

cô tìm kiếm trong đầu một vòng thực sự không có ấn tượng. Thứ hai, theo
như A Hồng nói thì đây cũng là một trong những cứ điểm của tổ chức Phật
Thủ sao? Cô thả tay xuống, khẽ nắm tay Bạc Cận Ngôn. Anh lập tức cầm
ngược lại tay cô, ra hiệu cô làm việc theo hoàn cảnh. Nhưng mà bây giờ chỉ
có một người...

Dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được, hai người không muốn tuỳ ý bị gã

mang đến "tụ họp" với những kẻ khác, sau đó lại rơi vào thế bị động. Việc
cấp bách trước hết tất nhiên là liên lạc được với Chu Thao.

A Hồng kia liếc bọn họ, ôn hoà hỏi: "Còn mang theo đồ không?"

Giản Dao quan sát gã đáp: "Vẫn còn." Súng lục, dao của bọn họ đã bị

giao nộp trên thuyền, nhưng ba lô vẫn còn ở bên người.

Không ngờ A Hồng này cũng hoàn toàn không phải là kẻ ngốc, dường

như chỉ hơi do dự, rút súng ra, nói với bọn họ: "Mang đồ đi theo tôi, các
người...đừng có tự tiện làm bậy"

"Yên tâm, chúng tôi sẽ không làm bậy." Giản Dao từ từ giơ hai tay lên,

đi đầu tiên, đồng thời khẽ hích vào người Bạc Cận Ngôn. Anh đi phía sau
cô, thấp giọng: "OK you first."

A Hồng đi cuối cùng, không nghe thấy, quát: "Hai người nói thầm gì

đó?"

Giản Dao đáp: "Không có gì."

Cuối bãi sông là một sườn núi rừng cây trải dài. Phía sau sườn núi mơ hồ

có công trình kiến trúc rải rác bên trên. Giản Dao kéo Bạc Cận Ngôn leo
lên, đường cũng không dễ đi. Lúc này A Hồng cũng không khỏi phải dùng
cả tay chân bò lên. Giản Dao quay đầu nhìn gã, lúc này Bạc Cận Ngôn mở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.