ÁM LÂN - Trang 673

phúc hay hoạ...

"Vậy cậu nói xem một lão đại thực sự sẽ như thế nào?" Một giọng nói

trầm thấp, bình thản vang lên sau lưng mọi người.

Triệu Khôn và Tần Sinh cùng giật mình, mọi người đang cầm súng cũng

biến sắc. Người nọ hất tay, ngăn bọn họ lên tiếng, sau đó từ từ đi tới. Triệu
Khôn lập tức đứng dậy nhường vị trí. Người nọ từ từ ngồi xuống, nhìn Bạc
Cận Ngôn đối diện. Tim Giản Dao đập mạnh, cũng cẩn thận quan sát gã.

Gã chỉ có dáng vẻ ba hai, ba ba, vóc dáng rất cao, tướng mạo bình

thường, nhưng hai mắt vô cùng đen bóng. Gã mặc áo dài, quần vải, tay vô
cùng trắng, nhìn cả người có loại khí chất không nói nên lời. Bạn hỏi mặt
gã có hung ác không ư? Không có, nhìn gã thậm chí rất bình tĩnh đấy. Tuy
nhiên bạn sẽ cảm thấy gã là một nhân vật dễ đối phó sao? Không, hoàn
toàn không biết được. Rõ ràng gã vô cùng bình tĩnh, nhưng khi nhìn gã, bạn
sẽ cảm thấy rùng mình.

Ngón tay Bạc Cận Ngôn khẽ gõ mấy cái trên bàn cờ, sau đó mỉm cười.

Anh nói: "Một lão đại thực sự, Tiếu Diện Xà tôi từng đi theo, anh ta tất
nhiên là trầm ổn quyết đoán, ý chí kiên định. Mưu đồ ở ngoài ngàn dặm,
không cần đích thân chạy cả đêm khiến người dính bùn. Lòng anh ta cẩn
thận, không dễ dàng tin tưởng người khác, nhưng một khi đã đạt được sự
tin tưởng của anh ta, vậy chính là bay thẳng lên mây xanh, vượt qua sóng
gió. Người phản bội anh ta, sẽ bị đuổi tận giết tuyệt, chết không có chỗ
chôn. Anh ta rất có thường thức, tuy tôi không nhìn thấy nhưng tôi nghĩ cho
dù là cách ăn mặc, khí chất, đều khác với những người lỗ mãng này. Tổ
chức như Phật Thủ chỉ mất mười năm chiếm giữ vị trí mạnh nhất Tây Nam,
hơn nữa hoàn toàn không để cho cảnh sát sờ tới. Lão đại nhất định là có
năng lực, cơ trí, nhẫn nại và nhẫn tâm vượt xa người thường mới có thể làm
được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.