ÁM LÂN - Trang 677

phòng này là nơi những kẻ đứng đầu Phật Thủ tổ chức hội nghị bí mật trên
mặt đất, người bình thường hoàn toàn không được vào.

Triệu Khôn mở miệng: "A Sinh, hôm nay thấy bọn chúng, cậu cảm thấy

thế nào?"

Tần Sinh nói: "Người đàn ông kia rất thông minh, cũng có tâm cơ, nhẫn

tâm, chỉ là..."

"Chỉ là sao?"

Tần Sinh thoáng cười: "Tôi cảm thấy gã dường như hơi ngu xuẩn, nói

chuyện rất ngu, hơi giả vờ ngây thơ, ha ha."

Triệu Khôn cũng cười, nhìn về phía Phật Thủ, chỉ thấy khoé miệng gã

cũng có mỉm cười.

"A Khôn, tối qua khi cậu trở về đề nghị tiêu diệt hắn. Hiện tại thì cậu

thấy thế nào?" Phật Thủ mở miệng hỏi.

Triệu Khôn vốn ngồi trên tay vịn sô pha, hai tay đặt sau gáy tựa vào

tường đáp: "Không cần phải giết, hắn không phải cảnh sát."

Hai người khác luôn im lặng, có một người ngoài ba mươi, trắng nõn,

khuôn mặt sáng sủa, nhưng gã mặc áo da, tóc nhuộm vàng, khí chất vô
cùng bướng bỉnh. Gã khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng: "Làm sao biết được?"
Người đàn ông này tên là Cố An, trong đám người luôn đối nghịch với
Triệu Khôn, cho nên luôn không vừa mắt nhau.

Người còn lại cũng chỉ khoảng hai bảy, hai tám, gầy gò, mặc đồ đen, tên

là Trịnh Thần. Trong đám người cũng chỉ có Trịnh Thần đeo súng, ngồi gần
Phật Thủ nhất. Cho dù mọi người nói gì, gã cũng chỉ im lặng nhìn chằm
chằm mặt bàn, đôi mắt nửa khép nửa hở giống như đang ngủ gà ngủ gật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.