ÁM LÂN - Trang 678

Đối mặt với sự nghi ngờ của Cố An, Triệu Khôn chỉ thoáng cười: "Nói ra

cậu cũng không hiểu, chẳng lẽ cậu không tin sự phán đoán của lão đại?"

Cố An lườm gã, cũng nhìn về phía Phật Thủ.

Phật Thủ dù gọi là Phật Thủ, nhưng cũng nổi tiếng trong giang hồ, tên là

Tống Khôn. Gã dập tàn thuốc, mở miệng: "A Khôn nói không sai, bọn
chúng không phải là cảnh sát. Những năm gần đây chúng ta trông thấy
những kẻ nằm vùng, có ai không chen đuôi làm người? Có lẽ là một lòng
muốn bò lên trên, nhưng không để lộ tài năng. Tiếu Diện Xà này tham lam,
nhẫn tâm, cuồng vọng, tuy mắt mù nhưng đều thông minh hơn mấy cậu.
Tính cách quá xốc nổi thôi."

Gã thoáng cười: "A Sinh nói đúng, gã hơi ngây thơ tự cho là đúng, EQ

không cao lắm. Nhưng người như thế này tôi mới thật sự dám dùng. Nếu
như không có khuyết điểm nào, lại khiến cho người ta không đoán ra được
tính cách, vậy người này quá không chân thực rồi. Tôi đây thà rằng giết
chết, chứ không thể để bên người."

Tần Sinh, Triệu Khôn, Trịnh Thần đều gật đầu. Cố An cười nói: "Vẫn là

lão đại nhìn chuẩn."

"Nhưng mà..." Tần Sinh lên tiếng, "Đôi mắt kia có phải mù thật hay

không?"

Cố An nói: "Gọi Ôn Dung tới hỏi chẳng phải sẽ biết sao?"

Ôn Dung nhanh chóng đi tới. Căn phòng này vốn còn một ghế trống, Ôn

Dung đi đến mỉm cười chào hỏi mọi người, sau đó ngồi xuống. Mấy năm
qua Tống Khôn đắc ý nhất chính là thuộc hạ này, người trong giang hồ gọi
là "Ngũ La Hán" Phật Thủ. Gã nhìn Ôn Dung: "Tiếu Diện Xà kia đã từng
đến phòng khám của cậu. Gã thực sự mù sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.