ÁM LÂN - Trang 708

Anh đáp: "Cử động cơ thể, tinh thần sẽ yên tĩnh trở lại. Có thể giúp

chúng ta thả lỏng."

Giản Dao không nhịn được cười. Anh cũng đã chuẩn xác mò tới đèn trên

đầu giường tắt đi. Trong bóng tối, hơi thở Giản Dao hơi gấp gáp, tay và
miệng anh tìm được vị trí vô cùng chính xác. Giản Dao: "Anh..."

Anh nói: "Rõ ràng anh thích ứng với bóng tối hơn bất cứ ai."

Giản Dao nghe vậy trong lòng chua xót, khom lưng hoàn toàn nghênh

đón anh.

Trong mấy ngày đó, Bạc Cận Ngôn cũng đến phòng khám Ôn Dung đổi

thuốc một lần. Đương nhiên hiện tại bọn họ đi đâu làm gì đều có một hai
đàn em đi theo.

Ôn Dung vô cùng ôn hoà với Bạc Cận Ngôn, thỉnh thoảng Bạc Cận

Ngôn cũng ngồi thêm ở đó một lát, trò chuyện với anh ta mấy câu, nhưng
cũng không biểu hiện quá nhiệt tình và cảm xúc. Ôn Dung cởi mở lại hài
hước, thường xuyên khiến cho Giản Dao nhớ tới Phó Tử Ngộ, nhưng
không biết Bạc Cận Ngôn có cảm nhận giống vậy không.

Buổi chiều ngày kia, Bạc Cận Ngôn đi tìm Tống Khôn. Vẫn là ở trong

văn phòng bí mật, một bình trà, một điếu xì gà. Giản Dao im lặng ngồi bên
cạnh. Tống Khôn đang châm thuốc, chợt nghe thấy giọng nói thản nhiên
đắc ý của Bạc Cận Ngôn vang lên: "Lão đại, tôi biết cảnh sát là ai rồi."

Điếu thuốc trong tay Tống Khôn ngừng giữa không trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.