ÁM LÂN - Trang 731

Tống Khôn đeo tai nghe lên lần nữa, giương súng ngắm, nghe thấy bên

trong truyền đến giọng Cố An: "Các người cho rằng mình thực sự nắm chắc
thắng lợi trong tay sao... Nhưng mà tất cả vẫn đi theo kế hoạch của tôi
đấy!"

Trong lòng Tống Khôn hơi kinh ngạc. Trong giây lát, gã nghe thấy bên

cạnh vang lên tiếng tích tích tích, tiếng vang kia ngày càng to càng nhanh.
Gã đột nhiên quay đầu, nhìn thấy Trịnh Thần cúi đầu nhìn về phía điện
thoại, tiếng kia đúng là phát ra từ điện thoại đấy.

Mấy hôm trước Cố An đưa cho hắn điện thoại mới. Tần Sinh cũng kinh

ngạc nhìn sang. Tống Khôn phản ứng nhanh nhất, hét lên: "Ném đi!" Đồng
thời ném súng sang bên cạnh góc tường.

Tuy nhiên Trịnh Thần không ném kịp. Tiếng đinh tai nhức óc vang lên,

còn cả ánh lửa đột nhiên bay lên, lập tức kích nổ tất cả. Sóng xung kích
thoáng chốc đâm cháy tất cả kính trong phòng, Tống Khôn ngã văng ra,
Tần Sinh trúng phải tấn công, ngã xuống đất, lỗ tai ong ong không còn
nghe thấy gì nữa. Còn nơi Trịnh Thần đang đứng hiện tại đã là một mảng
sương mù, ánh lửa và bã vụn, máu bay khắp nơi trong phòng, chỗ đó không
còn gì.

Bạc Cận Ngôn ôm Giản Dao đứng, người nọ cũng từ chỗ tối đi ra, dáng

người cao ngất, khuôn mặt cường tráng, đúng là Triệu Khôn.

Bạc Cận Ngôn đi đến cửa nhà gỗ, nhặt kính râm lên.

"Sao anh lại tới đây?" Bạc Cận Ngôn hỏi.

Triệu Khôn đáp: "Tống Khôn bảo tôi tới thu thập Cố An, không có gì

đâu." Đồng thời vươn tay về phía Bạc Cận Ngôn, anh đưa khẩu súng cho
Triệu Khôn. Anh ta lấy khăn tay từ trong túi ra, lau sạch sẽ cẩn thận, sau đó
để vào bên hông mình, nói: "Coi như Cố An là do tôi bắn chết. Nhưng giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.