ÁM LÂN - Trang 757

Tần Sinh từ từ thở hắt ra, nhất thời cũng không biết nên nhắm súng vào

Ôn Dung hay bọn người Bạc Cận Ngôn. Giọng Tống Khôn đột nhiên trầm
xuống, khẽ gầm lên: "Cậu cũng là cảnh sát?" Những lời này là nói với
Triệu Khôn.

Mặt Triệu Khôn hơi đỏ lên, trong mắt cũng hiện lên rất nhiều cảm xúc.

Anh ta nói: "Phải. Tôi xin lỗi, lão đại."

Tống Khôn im lặng một lát, mỉm cười. Trong cổ họng phát ra tiếng cười

trầm thấp giống như dã thú bị thương.

"Hoá ra đã giết nhầm Cố An rồi." Tống Khôn chậm rãi nói.

"Cũng không tính là giết nhầm." Lời này là của Ôn Dung, hắn cười nói,

"Tống Khôn, tôi và Cố An là tử địch của vị Bạc Cận Ngôn này, ánh mắt
của hắn là do chúng tôi vinh hạnh làm mù năm ngoái. Hơn một năm nay
cảnh sát không ngừng tìm kiếm chúng tôi, tôi và Cố An ở chỗ anh chỉ là
tìm một chỗ đặt chân, giết người đã thành nghiện. Chúng tôi thực sự không
có chút trung thành nào với anh, tình cảm còn không sâu bằng vị Triệu
Khôn này đâu. Nhưng chúng tôi cũng không cần phải hại anh."

Tống Khôn đã bình tĩnh lại, ánh mắt sắc bén thâm sâu khó phân biệt.

"Hắn đang nói dối." Giản Dao đột nhiên mở miệng, "Trước khi chết Cố

An đã từng nói, hắn đã đạt được thứ mình muốn ở Phật Thủ. Bọn họ ở lại
Phật Thủ tất nhiên là có mưu đồ, chứ không đơn giản như vậy!"

Ôn Dung mỉm cười: "Tôi không nói sai đâu. Tuy tôi từng giết nhiều

người, nhưng không nói dối. Không giống những người...cảnh sát, chuyên
gia tâm lý tội phạm này luôn đùa bỡn lòng người."

Giản Dao còn muốn phản bác, Bạc Cận Ngôn lại chạm vào vai cô, ra

hiệu không cần nói nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.