ÁM LÂN - Trang 764

thành chương để cho bọn họ cho tất cả mọi người uống thuốc độc, tất cả
đều nằm trong sự khống chế của mày."

Nụ cười của Ôn Dung càng thêm sáng lạn: "Không hổ là King! Dấu vết

để lại không thoát khỏi mắt anh. Chậc, anh lấy lại ánh sáng quả thực làm
cho người ta thấy đáng sợ. Nhưng mà hiện tại đến thời gian của tôi rồi. Xin
lỗi, tôi đi chăm sóc hai người họ trước, rồi chăm sóc hai người - thứ tốt
nhất luôn ở lại đến cuối." Hắn nói đến hai từ "chăm sóc" khiến cho Giản
Dao cảm thấy không rét mà run. Bạc Cận Ngôn không nói gì.

Ôn Dung nhanh chóng tìm được dây thừng, đồng thời cột cả Tống Khôn

và Tần Sinh lên ghế. Đương nhiên hai người họ vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Sau đó Ôn Dung lấy từ trong hòm thuốc ra dao giải phẫu sắc bén, say mê
nhìn. Hắn thậm chí còn khẽ huýt sáo, lộ ra vẻ mặt vô cùng nhàn nhã. Cùng
là dáng vẻ cao gầy như Phó Tử Ngộ, nhưng là ác ma nhã nhặn tàn nhẫn.

"Sau này các người có tính toán gì không?" Lúc này đột nhiên Bạc Cận

Ngôn hỏi.

"Chúng tôi..." Ôn Dung vừa đáp hai từ, tay cầm dao đột nhiên dừng lại,

quay đầu nhìn Bạc Cận Ngôn bật cười, "King, anh quả thực quá âm hiểm
rồi? Là ai nói anh tính cách đơn giản đấy!"

Bạc Cận Ngôn cũng cười. Anh đã có được đáp án.

Giản Dao nhìn chằm chằm vào dao trong tay Ôn Dung, cô không hề nghi

ngờ gì về chuyện tương lai con dao này cũng sẽ đâm vào lồng ngực cô và
Bạc Cận Ngôn. Cô vĩnh viễn sẽ không để cho chuyện này xảy ra. Sự đau
đớn từ ngón tay truyền đến, mặt cô đã hơi đỏ lên, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như
cũ. Đã có nửa bàn tay sắp tuột khỏi dây thừng. Phương Thanh từng nói,
ngay cả đàn ông đều không chịu được.

Cô quay đầu nhìn sang khuôn mặt như thần của Bạc Cận Ngôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.