ÁM LÂN - Trang 766

con dao sạch, Tống Khôn cũng lập tức hét lên bừng tỉnh. Đôi mắt Bạc Cận
Ngôn chìm vào bóng tối vô cùng, âm u thâm trầm như đêm tối. Giản Dao
lại không nhìn nổi, dời mắt đi. Ai có thể nghĩ đến tội phạm số một gây chấn
động Tây Nam rơi vào trong tay sát thủ liên hoàn, lập tức bị giày vò thành
người tàn tật thế này?

"Tao luôn suy nghĩ thứ mày muốn là gì." Bạc Cận Ngôn đột nhiên mở

miệng.

Tay Ôn Dung dừng lại. Tống Khôn và Tần Sinh nửa sống nửa chết

không còn tiếng động gì, bởi vì Ôn Dung đã dùng khăn che miệng hai
người lại.

"Vụ án sát thủ mặt nạ ở Mỹ..." Bạc Cận Ngôn từ từ nói, giọng nói trầm

thấp có lực đủ để khiến cho bất cứ lòng ai yên tĩnh, "Hắn là một trong số
các người, vì báo thù cho vị hôn thê, bi ai tuyệt vọng như thể chống lại toàn
bộ thế giới, còn dẫn đến thu hút sự tranh luận khắp dư luận. Cuối cùng
mang theo Hàn Vũ Mông ra biển, phiêu bạt mấy năm, chiếm lấy cô ấy. Sau
đó cô ấy và Phó Tử Ngộ lén trốn đi, muốn làm chim liền cành, bị các người
hành hạ đến chết."

Ôn Dung im lặng.

"Các người muốn chính là tình yêu." Bạc Cận Ngôn nói, "Một hồi tình

yêu chia xa, một hồi tình yêu tươi đẹp. Không ngừng đùa giỡn, thỉnh
thoảng các người là diễn viên chính, thỉnh thoảng là đạo diễn. Là kẻ địch
của tình yêu toàn bộ thế giới, lại khiến cho các người cảm nhận được sự bi
tráng lại vĩ đại; người yêu cuối cùng chết trong ngực khiến cho các người
nước mắt lưng tròng. Các người coi đây là thú vui thích thú. Các người lần
lượt sống trong thế giới hư cấu, cảm nhận lần lượt cảm xúc hư ảo mà mãnh
liệt. Nhưng mà tao muốn biết là thứ gì đã tạo thành khát vọng cho ba người
các người như vậy? Bởi vì luôn không cảm nhận được cảm xúc sao? Cho
nên lựa chọn cảm xúc mạnh mẽ nhất của nhân loại - tình yêu? Hay là vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.