ÁM LÂN - Trang 768

chúng tôi, giống như chính bản thân chúng tôi vậy. Khó trách bọn họ gọi
anh là King, bởi vì anh quả thực là thần của chúng tôi."

Bạc Cận Ngôn lại thản nhiên: "Tao không cần làm thần của chúng mày."

Ánh mắt Ôn Dung tối sầm, lại mỉm cười sâu xa. Một lần nữa cầm lấy

dao giải phẫu, sau đó từ từ nói: "King, anh lại chọc tôi mất hứng. Vậy tôi sẽ
khiến anh không thoải mái. Anh vừa nói đúng, chúng tôi là người như vậy,
sẽ không làm cái gì gọi là trao đổi lợi ích. Nhưng mà chúng tôi cũng tôn
trọng sự cân bằng nào đó, cân bằng giữa chính nghĩa và tà ác, cân bằng
giữa sống và chết. Các người giết một sát thủ mặt nạ, các người biết nó có
ý nghĩa thế nào không?"

Giản Dao hoảng sợ, dự cảm bất thường xông lên đầu. Vẻ mặt Bạc Cận

Ngôn bình tĩnh hỏi: "À, có ý nghĩa thế nào cơ?"

Ôn Dung mỉm cười: "Tôi chuẩn bị một phần đáp lễ cho các người ở

trong thị trấn này. Nhưng mà có lẽ các người không thấy kịp rồi."

Bạc Cận Ngôn không nói thêm gì nữa, tim Giản Dao đau đớn như bị kim

đâm. Đáp lễ? Cân bằng giữa sống và chết? Bọn chúng đã ra tay với ai?
Phương Thanh? An Nham? Chu Thao? Không, từ khi cô và Bạc Cận Ngôn
đi đến đây, tổ chuyên án tất nhiên ra sức chờ phát động, cẩn thận đề phòng,
muốn hại một cảnh sát sẽ không dễ dàng như vậy, không đâu!

Lúc này Bạc Cận Ngôn ngước mắt lên nhìn về phía cô, ánh mắt kiên

định trong trẻo, vì thế Giản Dao cũng bình tĩnh lại, gật đầu. Quan trọng
nhất trước mắt là tiếp tục đấu trí và can đảm với sát thủ mặt nạ. Chỉ có
thắng trận chiến này mới có thể bảo vệ những đồng bạn khác. Đúng lúc này
có người gõ cửa: "Cốc, cốc..."

Vẻ mặt Ôn Dung lập tức sáng lên, dường như có lẽ đã đợi thật lâu, để

dao xuống, lập tức đi qua mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.