ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ - Trang 266

Anh đi trở lại bàn.
- Chúng ta ăn thôi. - Robert nói. Họ gọi đồ ăn.
- Em nghe thấy câu chuyện của ông. Cảnh sát đang truy tìm ông, có phải
không?
Robert giật mình. Bất cẩn quá. Cô ta sẽ trở thành điều rắc rối.
- Đó là chuyện hiểu lầm một chút. Tôi…
- Đừng làm em như một con ngốc. Em muốn giúp ông.
- Vì sao cô lại muốn giúp tôi? - Anh nhìn cô một cách cảnh giác.
Pier nhoài người về phía trước.
- Bởi vì ông thật hào phóng với em. Và em ghét cảnh sát. Ông không biết
cái cảnh em đứng đường thế nào, bị bọn chúng săn đuổi và coi như rác
rưởi. Chúng bắt em vì tội bán dâm nhưng chúng mang em vào những
phòng kín của chúng và truyền tay nhau chơi. Chúng là đồ súc vật. Em sẽ
làm bất kỳ điều gì để có thể trả thù bọn chúng. Bất kỳ điều gì mà em có thể
giúp được ông.
- Pier, không có điều gì cô…
- Cảnh sát có thể bắt được ông một cách dễ dàng ở Venice. Nếu ông ở một
khách sạn, họ có thể tìm được ông. Nếu ông tìm cách lên một con tàu, họ sẽ
đón bẫy ông. Nhưng em biết một chỗ mà ông sẽ an toàn trước bọn họ. Mẹ
và em em sống ở Naples. Chúng ta có thể đến đấy. Cảnh sát sẽ không bao
giờ tìm kiếm ông ở đó cả.
Robert im lặng một lát, ngẫm nghĩ. Điều Pier nói hoàn toàn có ý nghĩa. Một
ngôi nhà tư sẽ an toàn hơn bất kỳ nơi nào khác, và Naples là một thành phố
cảng lớn. Từ đó có thể dễ dàng kiếm được một con tàu. Anh ngập ngừng
trước khi trả lời. Anh không muốn mang lại nguy hiểm cho Pier.
- Pier, nếu cảnh sát tìm thấy tôi, họ sẽ hạ sát tôi theo mệnh lệnh. Cô sẽ bị
coi như một tòng phạm. Cô có thể là đang tự đẩy mình vào chuyện rắc rối
đấy.
- Điều đó thật đơn giản. - Pier mỉm cười. - Chúng ta sẽ không để cho họ tìm
thấy.
Robert mỉm cười đáp lại nụ cười của cô ta. Anh có một quyết định trong
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.