ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 145

vẫn thấy Bồn tắm nhỏ nằm im trên đống thức ăn, Tô Duyệt Duyệt muốn bế
nó lên, như vậy mới dọn dẹp được đông thức ăn ở trên sàn.

“Gâu…Gâu…Gâu”

Bồn tắm nhỏ hiền lành là thế đột nhiên nhe răng sủa Tô Duyệt Duyệt

khiến cô giật mình lùi lại mấy bước, chẳng may giẫm vào một vật cứng, cúi
xuống nhìn thì ra đó là điện thoại của Doanh Thiệu Kiệt. Chắc hẳn lúc nãy
anh ta đã đánh rơi khi chuyển đồ, Tô Duyệt Duyệt đang mải nghĩ thì
chuông cửa bỗng vang lên.

“A, vừa nghĩ tới đã đến rồi.”

Cô ra mở cửa, đang định trêu chọc Doanh Thiệu Kiệt thì đã thấy anh

ta chìa trước mặt mình một chiếc điện thoại: “Của cô này.”

“Điện thoại của tôi?”

Tô Duyệt Duyệt đưa tay sờ túi, quả nhiên không thấy điện thoại của

mình đâu, vốn định trêu anh ta mấy câu, không ngờ lại bị anh ta trêu trước.
Đúng lúc này, chiếc điện thoại trong tay cô bỗng đổ chuông, Doanh Thiệu
Kiệt không để cô kịp phản ứng, chìa tay về phía cô, nói: “Điện thoại của
tôi, cảm ơn!”

“Ơ!”

Tô Duyệt Duyệt đành đưa điện thoại cho Doanh Thiệu Kiệt, anh ta

quay người nghe điện thoại. Giọng của anh ta thì thà thì thầm khiến Tô
Duyệt Duyệt không nghe được câu nào, chỉ nghe thấy câu cuối cùng, “Ok,
tối gặp sau.”

“Nhất định, phải, phải yêu cầu Shelly gửi thư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.