ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 244

“Thao Thao vừa về nhà, không thích tiếp xúc với người lạ, cô đừng trách
nó nhé.”

Tô Duyệt Duyệt vẫn đang lau mặt, nghe anh xin lỗi cũng thấy bớt khó

chịu phần nào, bất giác nhìn về phía Thao Thao, cậu bé đang hét lên với
Mèo con cách đó không xa. May mà Mèo con đứng cách cậu bé một đoạn,
còn Vu Phong đang nghiêm giọng mắng Thao Thao không lễ phép. Tô
Duyệt Duyệt chau mày nói: “Cậu bé dường như không thích phụ nữ.”

Doanh Thiệu Kiệt thở khẽ một tiếng, tự trách mình: “Đều là lỗi của

tôi.”

“Lỗi của anh?” Tô Duyệt Duyệt hỏi.

Doanh Thiệu Kiệt chưa vội trả lời, nhìn về phía Vu Phong, nói với Tô

Duyệt Duyệt: “Tối tôi sẽ kể cho cô nghe.”

“Được thôi, có điều, tôi thích phong thái nói chuyện của anh lúc này.”

Tô Duyệt Duyệt cười híp mắt, đôi mắt một mí ánh lên một nét cười thơ
ngây. Sự ngại ngùng và không vui vừa rồi gần như đã bị gió thổi bay đi hết.
Doanh Thiệu Kiệt cười mắc cỡ, hai người cứ như cô cậu học sinh thầm yêu
trộm nhớ nhau nhưng lại không dám thổ lộ vì sợ phá hỏng mối quan hệ
đang rất tốt đẹp, họ đưa mắt nhìn nhau trìu mến. Mãi đến khi Mèo con chạy
đến bên cạnh, cố ý chọc ngoáy nói: “Ồ, đây là sân đồn công an nhé, hai
người đừng nhìn nhau tình cảm vậy chứ?”

“Mèo con!” Tô Duyệt Duyệt nắm cánh tay Mèo con, nói nhỏ với

Doanh Thiệu Kiệt giờ cô phải đi dạo phố, rồi kéo tuột Mèo con đi nhanh,
tránh để cô ấy ba hoa trước mặt Doanh Thiệu Kiệt.

“Thiệu Kiệt, cô ấy đúng là bạn gái cậu à?” Hứa Dương không biết

đứng bên cạnh Doanh Thiệu Kiệt từ lúc nào, nãy giờ lặng lẽ quan sát
Doanh Thiệu Kiệt, bỗng lên tiếng hỏi, Vu Phong bế Thao Thao đứng bên
cạnh thấy vậy cười khoái chí. Hứa Dương trong lòng nghĩ hai người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.