ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 242

vào. Nhìn tấm biển đập vào mắt, khó tránh khỏi cảm giác sợ hãi.

“Duyệt Duyệt, anh chàng tài xế của cậu bế một bé trai trên tay, ồ, đi

bên cạnh là một người đàn ông trung niên trông có vẻ giàu có, hãy cảnh
giác đấy!”

Tô Duyệt Duyệt đang nhìn tấm biển của đồn công an, thấy Mèo con

như phát hiện ra một bí mật động trời, kéo chặt tay mình nói, bèn nhìn theo
ánh mắt của Mèo con. Mèo con nói không sai, Doanh Thiệu Kiệt đang bế
một bé trai gầy gò trên tay, người đàn ông bên cạnh hình như là Vu Phong,
chồng của chị gái anh - người từng có xung đột với anh ở đồn công an, còn
anh công an kia hình như là Hứa Dương, người đã ngăn cản hai người khỏi
xô xát hôm đó. Lần trước gặp nhau, còn thấy họ như nước với lửa, sao giờ
lại giống như người một nhà vậy? Do họ đều ở trong sân rộng của đồn công
an nên Tô Duyệt Duyệt không nhìn rõ, Mèo con kéo cô đi về phía cổng
chính, miệng cằn nhằn: “Tới đây, xem có chuyện gì xảy ra?”

“Không được đâu.”

Tô Duyệt Duyệt vừa nói với Mèo con thì Vu Phong đã nhìn thấy họ,

chuyển ánh mắt sang Doanh Thiệu Kiệt, nhỏ giọng nói: “Bạn gái của cậu
kìa.” Doanh Thiệu Kiệt đang bế Thao Thao nhìn về phía đó, Mèo con đã
kéo Tô Duyệt Duyệt lại chào, lúng túng nhìn Vu Phong giải thích khẽ:
“Đồng nghiệp thôi.”

“Ồ, thật trùng hợp, em và Duyệt Duyệt đang ra lấy xe vừa hay nhìn

thấy các anh ở đây. Đây là con trai anh à? Thật đáng yêu!”

Mèo con vừa nói, Tô Duyệt Duyệt tròn mắt nhìn Doanh Thiệu Kiệt

hỏi: “Là Thao Thao?”

“Ừ. Thao Thao, chào hai cô đi!” Doanh Thiệu Kiệt khẽ nhắc Thao

Thao, song Thao Thao chỉ giương đôi mắt đen láy tròn xoe như hai hạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.