ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 411

ngoài hoặc bảo nơi khác thực thi các hành động ép Chu Hâm dần dần thất
thế. Có lẽ, ngay từ đầu, thứ Wagner muốn chính là được thấy Chu Hâm thất
bại trước mình. Thế cục rối loạn, đấu tranh phức tạp, anh đã quá mệt, thực
sự quá mệt rồi.

“Tôi không giúp nổi chị.”

“Vì Tô Duyệt Duyệt?”

“Không, chúng tôi chia tay rồi!” Rõ ràng anh đã hơi kích động, Chu

Hâm lại áp sát tới hỏi: “Chia tay rồi? Cô ta không hợp với cậu? Hay cô ta
không chịu nổi những tấm ảnh đó?”

Chu Hâm cười thầm, không ngờ chuyện “ảnh nude” lần này lại giúp

mình nhổ được một cái gai trong mắt. Tuy nhiên, lời nói của Tống Dật
Tuấn có chút gì đó nằm ngoài dự kiến: “Là tự tôi nói chia tay.”

“Ồ” một tiếng ngạc nhiên kéo dài, Chu Hâm đứng dậy nói: “Cô ta vốn

đã không thích hợp với cậu. Chia tay sớm cũng tốt, cậu cũng không phải từ
chức để giải sầu.”

Bà ta không hề hiểu anh.

Tống Dật Tuấn không buồn để ý tới những lời của bà ta, chỉ nói: “Chị

phê chuẩn hay không, tôi cũng đã quyết định rồi!” Anh đang định mở cửa
đi ra nhưng đã phải đứng khựng lại bởi tiếng quát của Chu Hâm: “Vong ơn
bội nghĩa!”

Vong ơn bội nghĩa? Đúng vậy, là Chu Hâm đã cất nhắc anh lên vị trí

này, nếu hôm nay anh đòi từ chức, đương nhiên là vong ơn bội nghĩa rồi.
Người phụ nữ trung niên phong thái yểu điệu, tay cầm một tờ giấy tiến tới
phía trước Tống Dật Tuấn, nói: “Đây là quyết định bổ nhiệm cương vị mới
cho cậu, là Giám đốc ban Thương vụ khu vực Trung Quốc thuộc bộ Truyền
thông Tập đoàn JS, kèm theo hợp đồng vô hạn của Tập đoàn JS.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.