ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 86

“Nạo… thai?”

“Rốt cuộc cô là người thế nào với bệnh nhân? Sao cái gì cũng không

biết thế? Chồng của bệnh nhân đâu?”

Lời nói của y tá vẫn lạnh lùng như cũ, Tô Duyệt Duyệt sụt sịt nói:

“Đang, đang trên đường.”

“Khi nào đến?!”

“Tôi cũng không biết.”

Tô Duyệt Duyệt đẩy gọng kính lên, lau nước mắt, trả lời y tá, y tá lại

đi vào trong. Tiếng kêu của Mèo con vẫn vọng lại từ bên trong cánh cửa,
Tô Duyệt Duyệt nắm chặt bàn tay, vừa hay điện thoại reo lên.

“Anh sắp tới chưa? Mèo con cô ấy… anh…”

“Là, là tôi, cô sao, sao vậy?”

Đầu dây bên kia lại không phải là Lâm Tử Văn mà là Doanh Thiệu

Kiệt, Tô Duyệt Duyệt xem lại số gọi đến, đúng là số của Doanh Thiệu Kiệt,
cô cắn môi lau nước mắt, sống mũi cay cay: “Không sao.”

Mặc dù nói không sao nhưng giọng nói nghẹn ngào vẫn truyền đến tai

người bên kia, Doanh Thiệu Kiệt hỏi: “Cô khóc đấy à?”

“Không, tìm tôi có việc gì?”

“Cô, đừng khóc, cô đang ở đâu?”

“Tôi không khóc thật mà.”

Khi nói, Tô Duyệt Duyệt lại đưa tay lên quệt nước mắt. Từ nhỏ đến

giờ, cô luôn là người cởi mở, hướng ngoại, từ lúc học đại học cho đến khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.