ÂM MƯU NƠI CÔNG SỞ - Trang 93

Nhớ lại sáng nay lúc đến nhà Mèo con chơi, Lâm Tử Văn nói vội vàng

vài từ rồi hối hả đi ngay, lại nghĩ đến lúc Mèo con gặp chuyện, cứ một mực
không chịu gọi điện cho Tử Văn, rồi nhớ tới việc khi cô gọi điện cho Lâm
Tử Văn, bên cạnh anh ta bỗng nhiên xuất hiện một giọng người phụ nữ,
mặc dù rất nhỏ, song cũng đủ thấy sự dịu dàng, nũng nịu trong đó.

Mèo con là cô gái trong sáng, lương thiện, trong mắt Tô Duyệt Duyệt,

một cô gái vừa tốt nghiệp đã kết hôn, rồi ở nhà chăm sóc gia đình đương
nhiên sẽ thuần khiết, trong sáng hơn cô rất nhiều. Nhưng lẽ nào giữa cô ấy
và Lâm Tử Văn lại giống như những lời Doanh Thiệu Kiệt nói, mối quan
hệ của họ đang có kẻ thứ ba xen vào? Nếu là thật, một cô gái yếu đuối như
thế làm sao có thể chịu đựng nổi? Nhưng từ thời đại học thậm chí là đến cả
hiện nay, Lâm Tử Văn luôn yêu thương Mèo con, dường như không có một
chút khác biệt nào so với thời đại học, anh ta làm sao có thể đối xử với Mèo
con như vậy được?

“Cô có cần mua, mua đồ ăn không?”

“Tôi?”

Duyệt Duyệt luôn trong trạng thái căng thẳng, dường như đã quên mất

cảm giác đói, mãi tới khi Doanh Thiệu Kiệt nhắc tới mua đồ ăn, cô mới
cảm thấy sôi bụng, lại nghĩ khi Doanh Thiệu Kiệt đến bệnh viện cũng gần
tới giờ ăn trưa, cũng vì mình mà phải chịu đói nên cô cảm thấy hơi ngại,
liền nói với anh ta: “Hôm qua tôi đã mua đồ ăn rồi, anh vẫn chưa ăn đúng
không, vậy đến nhà tôi ăn đi!”

“Nhà, nhà cô?”

“Đúng thế, cảm ơn anh đã mua giúp tôi băng Zilgo, còn đưa tôi về

nữa.” Tô Duyệt Duyệt nhìn vào mu bàn tay của mình, cười nhăn nhó,
Doanh Thiệu Kiệt liền nói tiếp: “Hay là đến, đến nhà tôi. Tâm trạng của cô
không được tốt, bị ảnh hưởng quá nhiều bởi, bởi chuyện lúc sáng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.