ÂM THANH CỦA EM LÀ THẾ GIỚI CỦA ANH - Trang 1024

Lộ Tiểu Thành quay đầu lại, thấy Lộ Miểu đứng bên cạnh Kiều Trạch thì

trong ánh mắt xẹt qua tia khó xử, nhưng rồi nhanh chóng biến mất, khách
khí gật đầu với Kiều Trạch: "Chào tổng giám đốc Kiều."

Sắc mặt điềm tĩnh không ít, có vài phần ngông ngênh, so với người thanh

niên xúc động uy hiếp anh trong con ngõ tối trước kia như hai người khác
nhau.

"Hoắc tổng?" Kiều Trạch hỏi.

Cậu ta gật đầu.

Lộ Miểu khách khí cất tiếng với cậu ta: "Chào Hoắc tổng."

Rồi lấy danh thiếp ra đưa: "Đây là danh thiếp của tôi."

Cô lại hỏi: "Hoắc tổng có tiện cho tôi một tờ danh thiếp không?"

Lộ Tiểu Thành nắm chặt lấy danh thiếp của cô, mắt khẽ khép lại, chưa

nói sẽ đưa, cũng chẳng nói không cho.

Hoàng Giai Ngâm cũng đi đến chào hỏi, tất cả mọi người đều gọi cậu ta

là "Hoắc tổng", một thanh niên nhìn thì từng trải, nhưng thật ra chỉ mới hai
ba tuổi.

Kiều Trạch cười, hàn huyên vài câu tiếp đón, bữa cơm này ăn cũng

chẳng có mùi vị gì, tất cả mọi người trên bàn đều có tâm tư riêng, vụ làm
ăn vẫn chưa bàn luận xong, Kiều Trạch ém hàng không buông, Lộ Miểu
cũng không còn đòi danh thiếp của Lộ Tiểu Thành nữa, Lộ Tiểu Thành
không chịu đưa, ngay cả một bữa cơm cũng không ăn nổi, giữa chừng rời
đi, những người khác cũng mất hứng, lần lượt ra về.

Ở dưới lầu, mọi người tạm biệt nhau, Lộ Tiểu Thành với người của cậu

ta đã đi trước, Hoàng Giai Ngâm với Thương Kỳ Ngô Man Man đi sau, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.